Ngày đại niên đầu, trong vườn ngự uyển nào cũng đều vang lên tiếngpháo. Có lẽ đối với cuộc sống lâu dài, tịch mịch của cung phi cùng cuộcsống nhàm chán của cung nữ nội giam trong cung mà nói, một ngày như thếnày đích thực là để mừng để vui.
Sáng sớm, tôi trang điểm rồi thay y phục bằng gấm đỏ thẫm cho buổi triều kiến mới, tứ chi đỉnh hoa châu sai. Áo lông rất ấm, choàng tấm khăn lên đầu, nhẹ nhàng phất trên gương mặt, giống như một tiểu hài đang nghiêng đầu.
Lúc tôi đứng dậy chuẩn bị xuất cung, Bội Nhi với vẻ mặt vui mừng mang áo choàng lông cáo trắng đến choàng cho tôi. Áo choàng như váy dài khoácngoài thân y, màu trắng thuần, mềm mại phiêu dật. Năm trước, nội vụ phủđã cố ý đưa tới để hiếu kính tôi.
Tôi nhìn Bội Nhi đang vui rạo rực thật lâu mới thản nhiên hỏi: “Ngươicảm thấy thích hợp sao?” Cô bé bị vẻ mặt của tôi trấn trụ, không biếtlàm sao đành nhìn về phía Cận Tịch cầu cứu.
Cận Tịch tự mang áo choàng lông mật hợp sắc phủ lên cho tôi, lại đem một cái bình kim lò sưởi tay nho nhỏ để vào trong lòng tôi, tay đỡ lấy tôirồi đi ra ngoài.
Vào ngày hạp cung triều kiến, tôi thật sự không cần quá linh hoạt. Nhấtlà lần đầu tiên bái kiến thái hậu đã khiến cho lòng tôi hoài kính sợ nên khiêm tốn là tư thái tốt nhất.
Gió tuyết lại bắt đầu nổi lên, thái hậu ở Di Trữ cung ngói bằng gạchnung, bạch ngọc điêu lan ở trong cung chiếu rọi xuống rạng rỡ huy hoàng, khiến người ta sinh ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-chan-hoan-truyen/759503/quyen-2-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.