Ngự tiền thị vệ làm việc thật nhanh nhạy. Khi tôi theo Phùng thụcnghi rời khỏi nơi đó, thị vệ canh gác ngoài Tồn Cúc đường vừa rồi đã chỉ còn một nửa.
Cận Tịch đỡ lấy tay tôi chậm rãi bước ra ngoài. Trời đã tối mà lại cố ýđi đường vòng, tới căn phòng sau Thượng Lâm uyển để thay bộ y phục cungnữ rồi lặng lẽ theo Cận Tịch quay lại Tồn Cúc đường.
Lúc đó đúng là lúc thị vệ giao ban. Vừa mới bị Hoa phi đại náo như vậy,đa số mọi người đều đã ở trong tình trạng mệt mỏi. Hơn nữa, Huyền Lăngđã cắt giảm đi một nửa số thị vệ, những người còn lại cũng đã lơ là đirất nhiều. Phương Nhược đã sớm được phân phó đưa đồ ăn cho thị vệ gácđêm, trong đó có lượng thuốc nhất định, sẽ khiến cho những thị vệ nàybuồn ngủ.
Lúc tôi lặng lẽ đi vào thì Phương Nhược cùng Tiểu Duẫn Tử đã ở bêntrong, Tiểu Duẫn Tử thấp giọng thưa: “Tiểu chủ không hề đoán sai, lúcngười đi chưa lâu, nàng ta đã đi đường sau để tới cung của Tào tiệp dư.”
Tôi ngừng hô hấp. Tuy đã sớm đoán là muội ta nhưng khi biết rõ ràng vẫnkhông tránh được cảm xúc phẫn nộ cùng thất vọng, bức bách trong lồngngực. Tôi buồn bã không nói, có lẽ sắc mặt rất khó nhìn nên Tiểu Duẫn Tử thấy thế thì sợ hãi hỏi: “Tiểu chủ, người muốn nô tài đưa nàng ta tớiđể hỏi cho ra lẽ không?”
Tôi cố gắng điều hoà hơi thở, yên lặng một chút nói: “Không cần. Ngươi dặn bọn họ phải coi như không có chuyện gì mới được.”
Tiểu Duẫn Tử sửng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-chan-hoan-truyen/759499/quyen-2-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.