Mới tạ ơn xong, phía sau đã có giọng nói yếu ớt của nữ tử truyền tới: “Tối đó, Chân tiệp dư ở chỗ bản cung.”
Tôi nghe vậy liền cả kinh, theo bản năng quay đầu lại nhìn thì thấy Đoanphi đang được hai thị nữ đỡ hai bên bước đến Thận Đức đường.
Tôi cảm giác như mình đang mê sảng, vì mọi việc xảy ra quá nhanh.
Thấy Đoan phi từ từ tiến vào và run rẩy hành lễ, Huyền Lăng liền nói: “Không phải trẫm đã nói với nàng rằng nàng không phải hành lễ sao?” Rồi lạingạc nhiên hỏi: “Sao nàng lại ra ngoài vậy? Chẳng phải thái y đã dặnnàng thời tiết nóng nực không nên ra ngoài?” Khi nói chuyện đã có cungnữ mang ghế dựa bằng gỗ hoa lê lớn đến mời cô ấy ngồi xuống.
Đoan phi đáp: “Thần thiếp mới đến không lâu, lại thấy trong này hình như có đại sự nên nhất thời chưa dám vào.”
Hoàng hậu thổn thức nói: “Đoan phi, đã nhiều ngày nay không gặp muội muội.”
Đoan phi ngồi dưới trướng đế hậu, hạ thấp người kính cẩn nghe theo nói:“Đáng lý ra mấy ngày gần đây thần thiếp muốn thỉnh an hoàng thượng cùng hoàng hậu, nhưng thân thể vẫn bị bệnh, thật sự cảm thấy hổ thẹn. Sáng sớm hôm nay chợt nghe thấy Ôn Nghi công chúa không khoẻ, thần thiếp không yênlòng nên vội vã đến xem.” Rồi cô ấy mỉm cười với Huyền Lăng: “May mắn là thần thiếp đến đây, nếu không chỉ sợ tại Thận Đức đường này sẽ có người phải xướng bài ‘Đậu Nga oan’.”
Huyền Lăng hỏi: “Đoan phi vừa nói đêm nọ ở cùng Chân tiệp dư là thật sao?”
Đoan phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-chan-hoan-truyen/759495/quyen-2-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.