Mọi chuyện xong xuôi , Lưu Chu không biết chạy đi đâu , chỉ còn tôivới Hoàng Thượng ở đó. Tôi hơi hoảng hốt , gió ấm thôi bay tóc mai , hơi hơi ngứa. Hoàng Thượng nắm tay tôi yên lặng đi về phía trước , bụi cỏdưới chân sột sạt . Tay hắn hơi ấm , cảm giác được lòng bàn tay lạnhthấu xương. Tôi không dám rụt tay lại ,mặt nóng như bốc cháy lên. Cúiđầu yểu điệu nhìn giầy thêu dưới chân , đôi hài tôi tự thêu trong lúcrảnh tỗi. Hoa văn hồ điệp bằng kim tuyến vàng. Đi tới Ký Lan đình gầncách đó 10 bước bộ mà thôi , nhưng nó giống như vượt bao ngọn núi , haichân bủn rủn kinh khủng.
Đi vào đình , Hoàng Thượng buông lỏng tay , tôi lập tức để tay vàotrong tay áo , cảm thấy lòng bàn tay hơi ướt. Hắn chắp tay trước mặt tôi . nhìn tôi nhẹ nhàng nói : ” Ngày ấy mưa to , trẫm không cố ý lỡ hẹn.”Tôi không dám nói tiếp , nhưng không trả lời lại Hoàng Thượng là bấtkính , không thể làm gì khác hơn là cúi đầu nói giọng cực nhẹ ” Vâng.”Hắn còn nói : ” Ngày ấy trẫm vốn đã đến Lâm Uyển , Thái hậu đột nhiêntruyền chỉ trẫm đến thăm Hoàng hậu , trẫm vội vã chạy đi , kết quả mắcmưa bị phong hàn mất mấy ngày.”
Tôi nghe vậy quýnh lên , biết rõ thân thể hắn đã khỏi hẳn , còn khỏe mạnh đứng trước mặt cùng tôi nói chuyện , vẫn không tự chủ thốt ra :”Hoàng Thượng khỏe chưa?” Nói xong cũng cảm thầy mình ngu xuẩn , cực kìthất thố , không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-chan-hoan-truyen/759472/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.