Buổi tối trước ngày tiến cung , người nhà có thể gặp mặt để tiễn đưa , cha mẹ , ca ca và hai muội muội đến thăm tôi. Phương Nhược cô cô dặncác cung nữ khác lui ra ngoài , chỉ còn lại mấy người chúng tôi trongphòng thi nhau rơi lệ .
Lần này đi , tôi sẽ phải sống trong thâm cung , muốn gặp mọi người cũng khó.
Tôi ngừng khóc nhìn Ngọc Diêu và Ngọc Nhiêu . Năm nay Ngọc Diêu tròn12 tuổi , mới trưởng thành. Bộ dáng dù thua tôi nhưng cũng rất xinh đẹp , tính tình có chút điềm đạm mềm yếu quá mức , thiếu quyết đoán , tôi sợtương lai cũng khó có thành quả. Ngọc Nhiêu còn nhỏ , mới 7 tuổi , rấttinh nghịch , tình tình hoạt bánh. Cha mẹ nói khi tôi còn bé cũng có bộdạng gần giống như thế , sau này muội ấy nhất định cũng là chim sa cálặn. Bởi vậy , tôi rất yêu nó , nó cũng thân với tôi nhất.
Ngọc Diêu kiềm chế rơi nước mắt , dìu mẹ . Còn Ngọc Nhiêu lại ôm lấycổ tôi : “ A Nhiêu không muốn xa đại tỷ đâu.” Chúng nó còn nhỏ tuổi ,không thể đảm đương chuyện trong nhà. May là có ca ca tuổi trẻ tài cao . Tuy rằng hơn tôi 4 tuổi , cũng đã văn võ song toàn , chỉ đợi 3 thángsau , đi trấn thủ biên quan , vì quốc gia kiến công lập nghiệp.
Tôi chăm chú nhìn mẫu thân , người đã hơn 40 tuổi , nhưng vì thườngngày sống yên ổn trong nhà nên có vẻ trẻ hơn chút. Thế mà , trong vòngba tháng 2 đứa con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-chan-hoan-truyen/759464/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.