Cho tới bây giờ hắn cũng chưa từng trách nàng, là hắn chưa nói với nàng, là hắn làm thương tổn nàng trước, nàng không hề biết điều gì cả nên nàng tức giận đối với hắn cũng là phải, hắn không có lý do gì trách nàng.
Hiện tại, Thiên Thiên rốt cục cũng trở về bên cạnh hắn, chân chính trở lại, hắn sao lại trách nàng được cơ chứ!
Trong mắt Hoàng Phủ Tấn thoáng qua tia nhu tình, khóe miệng rốt cục giương lên phát ra nụ cười từ trong tâm trong suốt nửa tháng qua, mang theo chút cảm kích, hắn cảm tạ ông trời, cuối cùng đã đem Thiên Thiên đưa về bên cạnh hắn, hắn không cầu cái gì, chỉ cầu Thiên Thiên cả đời này không bao giờ xảy ra chuyện gì nữa, không bao giờ nữa rời khỏi hắn nữa.
Nghĩ tới đây, hắn ôm Tiểu Thiên chặt thêm một chút.
"Tấn, thật xin lỗi, thật xin lỗi. . . . . ." Dựa vào ngực Hoàng Phủ Tấn, Tiểu Thiên còn trách cứ mình.
"Thật sự là trẫm không tốt, sao có thể trách nàng, đều là ta tự chủ trương, khiến nàng giận là phải, ngoan, nàng đừng tự trách, không phải là lỗi của nàng." Hoàng Phủ Tấn nhẹ nhàng vỗ lưng của nàng, cố gắng trấn an tâm tình của nàng.
Khi cảm giác trong người cảm thấy bình ổn hơn, ánh mắt Hoàng Phủ Tấn lộ ra vẻ cưng chiều nhìn Tiểu Thiên, nhẹ giọng nói: "Thiên Thiên, lần này nàng không được rời ta mà bỏ đi nữa, biết không? Nếu không kể cả nàng đi tới chân trời, ta cũng sẽ đem nàng kéo trở lại, mãi mãi đem nàng đặt bên người."
Khẩu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-ba-nghin-ta-doc-sung/1386474/chuong-558.html