"Ngươi đi cướp đồ?" Tiểu Thiên có chút không tin hỏi.
"Đúng vậy, nếu không ngươi cho rằng ta mặc toàn thân áo đen này là để đi ra ngoài đi dạo sao?" trên mặt Ám Dạ vẫn duy trì nụ cười nhạt.
"Vậy ngươi đi cướp ở nào a?"
“Phú thương Chiêu Lăng Thành!” Ám Dạ trả lời rất nhẹ nhõm, bộ dạng cà lơ phất phơ, cùng với cách ăn mặc đen sẫm lạnh lùng hoàn toàn đối ngược.
"Ngươi tại sao lại đi trộm của người ta làm gì?" Tiểu Thiên biểu hiện không ủng hộ nhìn Ám Dạ, nghe Hoa thúc nói nhà bọn họ thế nhưng lại là phú khả địch quốc, đừng nói rằng hắn, hắn là phú khả địch quốc cũng phải đi cướp, lời như vậy, mà nàng dựa vào hắn nuôi, cảm thấy không an lòng.
"Cướp của người giàu, chia cho người nghèo ."
Cướp của người giàu giúp người nghèo khó?
Đây là điều Tiểu Thiên nghĩ đến đầu tiên, thì ra là mốt thời thượng ở cổ đại chính là cướp của người giàu giúp người nghèo khó, bất kể đi nơi nào, cũng sẽ có những việc này xuất hiện, nói cho cùng, còn không phải là hận người ta nhiều tiền sao, đây là ý tưởng đầu tiên Tiểu Thiên nghĩ đến.
Bất quá tiền của mình tiểu tử này không phải là cũng nhiều đến có thể lấp đầy một ngọn núi sao, hắn thèm tiền của người ta làm cái gì?
"Người ta là người giàu, có tiền đó cũng là do bọn họ kiếm, ngươi lấy cớ gì mà muốn làm vậy?" Tiểu Thiên không ủng hộ nhìn Ám Dạ một cái.
"Nhưng bọn họ làm giàu bất nhân, vừa đúng lúc ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-ba-nghin-ta-doc-sung/1386413/chuong-497.html