Thái y lúc này toàn thân ướt đẫm mồ hôi lạnh, ngay cả nói chuyện cũng trở nên khó khăn hơn, trong mắt Tiểu Thiên thấy thật sự là rất thương cảm.
Ai
Nếu không phải vì nàng, thái y này cũng không cần lo lắng hãi hùng như vậy.
"Thái y, ngươi đứng lên, ngồi xuống đây nói đi." Cuối cùng, nàng không nhịn được mở miệng nói.
"Thần. . . . . . Thần không dám, đa tạ nương nương!" Thái y đã sớm thấp thỏm lo âu rồi, lúc này hắn nào dám ngồi xuống a.
"Thái y, ngồi xuống từ từ nói, ta cũng rất muốn biết ta còn có thể sống hay không?" Tiểu Thiên nói đùa, muốn ấy người ở giữa không khí nhẹ nhõm, làm cho Hoàng Phủ Tấn đứng bên cạnh cụp mắt xuống.
"Thiên Thiên, nàng nhất định có thể sống! Nàng đừng nghĩ nhiều. Thái y!" Hắn chợt hướng thái y ở dưới đất hét lớn lên, "Ngươi mau nói cho trẫm, còn có biện pháp gì!"
"Hồi. . . . . . Hồi hoàng thượng, trừ. . . . . . Trừ giải dược trong tay Nhị hoàng tử, thiên hạ hiện nay, chỉ có một người có thể giải loại độc này."
"Còn không mau nói!" Thấy có hi vọng, tâm Hoàng Phủ Tấn vừa rơi xuống, nhưng vì câu tiếp theo của thái y mà chìm đến đáy cốc.
"Hắn chính là thiếu niên thần y Ám Dạ."
"Ám Dạ?" Lời của thái y làm trong đầu Tiểu Thiên nhớ lại cái gì, tên rất quen thuộc.
Hắn. . . . . . Hắn không phải là sư phụ của Hi nhi sao? Người đã dạy y thuật cho Hi nhi Ám Dạ đó.
Nếu quả như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-ba-nghin-ta-doc-sung/1386356/chuong-440.html