"Vẫn không có? ! ! !" Hoàng Phủ Tấn thanh âm lạnh như băng không tự chủ vang lên, trong ánh mắt mang theo sát khí.
"Hoàng. . . . . . Hoàng thượng, thần. . . . . . Thần đáng chết!"
"Ngươi không nên chết." Hoàng Phủ Tấn cắn răng, sát khí trong mắt chợt lóe rồi biến mất tuyệt vọng, "Dán cáo thị, Thái hậu nước Hạo Nguyệt bắt cóc Thái Hoàng Thái Hậu, trong vòng ba ngày, ba vạn đại quân Kim Lăng san bằng Hạo Nguyệt quốc!"
"Hoàng thượng!" Lam Hữu bị Hoàng Phủ Tấn ra lệnh như vậy cả kinh ngẩng đầu lên, đừng nói hai nước giao chiến nhân dân khốn khổ, huống chi, ai cũng biết Nguyệt Khê Thái hậu là mẫu thân hoàng thượng, hoàng thượng làm như vậy, cùng giết mẹ có cái gì khác nhau? Nếu để dân chúng biết, hoàng thượng sẽ phải mang tiếng xấu bất hiếu . Huống chi, hiện tại Nguyệt Khê Thái hậu mặc dù cùng Thái Hoàng Thái Hậu mất tích, nhưng không thể xác định Thái Hoàng Thái Hậu mất tích cùng Thái hậu có liên quan a, hoàng thượng như vậy đường đột xuất binh mà nói..., sẽ làm dân chúng oán trách .
Xem ra, hoàng thượng là bị chuyện Thái Hoàng Thái Hậu mất tích làm cho hồ đồ.
"Hoàng thượng, xin nghĩ lại a!"
"Trẫm đã nghĩ rất kĩ, trẫm muốn cho người nước Hạo Nguyệt nhặt xác Nguyệt Khê Thái hậu , trẫm nhất định phải làm cho con trai của bà ta mang tiếng xấu mất nước trên lưng !" Trong mắt Hoàng Phủ Tấn không có một tia nhiệt độ, chính là tràn đầy sát khí không chút tình cảm nào .
"Hoàng thượng. .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-ba-nghin-ta-doc-sung/1386298/chuong-382.html