Nhờ sự nhắc nhở của Vũ Lạc Thủy, Tiểu Thiên lập tức thức thời lắc đầu một cái, má ơi, nhưng lại mới vừa bị hôn quân hù dọa cho sửng sốt, nàng vẫn thành thật mà gật đầu.
“Niếp Tiểu Thiên, ngươi không cần gật đầu rồi lại lắc đầu, không muốn mặc phải không? Vậy thì đem vứt bỏ cũng tốt lắm!” Những lời này của Hoàng Phủ Tấn nói xong đặc biệt nặng, đâm thẳng đến tâm Tiểu Thiên, nàng mơ hồ nghe ra trong lời nói của Hoàng Phủ Tấn có mang theo một sự mất mát.
Theo từng lời của Hoàng Phủ Tấn buông xuống, chỉ thấy hắn ở trước mặt Tiểu Thiên, đem long bào cầm trong tay xé thành hai mảnh, hướng sau lưng ném một cái, đẩy Tiểu Thiên ra, sải bước rời đi.
“Hoàng thượng!” Vũ Lạc Thủy kinh sợ, hoàng thượng lại đem long bào xé thành hai nửa cứ như vậy mà ném, đây chính là long bào a, là đại biểu cho thân phận hoàng đế – long bào a, hắn lại vì hoàng hậu chọc cho giận lên, cứ như vậy mà đem long bào xé nát ném xuống đất.
Nhặt lên long bào dưới đất , Vũ Lạc Thủy mang vẻ mặt phiền muộn mà đứng lên, nhìn bóng lưng Hoàng Phủ Tấn rời đi mang theo tức giận, lại mơ hồ lộ ra mấy phần mất mát, nàng vô lực mà thở dài.
“Thật đáng sợ a. . . . . . Lạc Thủy, hắn giống như rất tức giận nha. Một món đồ như long bào vậy mà hắn cũng xé!” Tiểu Thiên cũng bị sự tức giận như vậy của Hoàng Phủ Tấn hù dọa ngây ngẩn cả người. Nàng cũng không nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-ba-nghin-ta-doc-sung/1386191/chuong-275.html