“Đừng đứng cười ngây ngô nữa, mau tới đây ăn đi!” Hoàng Phủ Tấn tức giận liếc nàng một cái, đưa tay kéo nàng qua, ngồi vào bên cạnh mình, “Còn cười, không ăn liền sẽ đau chết.” Hoàng Phủ Tấn vỗ vỗ đầu nàng, nha đầu chết tiệt này, khen nàng mấy câu liền cao hứng thành như vậy.
Hắn không biết, trong lòng mình lúc này đối với vị Hoàng hậu này có bao nhiêu ôn nhu, bao nhiêu cưng chìu.
“A, a, được.” Lúc này Tiểu Thiên, tâm tình thật tốt dị thường, giống như là tìm được chổ dựa.
Cầm lên chiếc đũa ăn vài miếng, Tiểu Thiên hài lòng gật đầu một cái, “Ừ, mùi vị quả thật không tệ.” Nàng rất thưởng thức tài nấu nướng của mình. Phải nói nàng thật đúng là không có ưu điểm gì, người ta làm thầy thuốc bộ dạng đều lạnh lùng, ai giống bộ dạng “Hộ lý” như nàng, đừng nói là Thiên Sứ, không xưng là ma quỷ đời trước cũng coi là nàng tích đức.
Theo lời nói của phụ mẫu, chính là, không nghĩ ra nàng còn có thể làm thầy thuốc, hơn nữa còn là bác sĩ chút danh tiếng .
Cái này có thể nói là người cực phẩm, là cực phẩm thông minh đi. Hắc hắc ~~ đây là tự giải thich với bản thân mà thôi.
Vì vậy, ở trên người nàng duy nhất có thể tìm được một ưu điểm là tài nấu nướng đoán chừng có thể được xưng tụng chữ “Được”.
Hoàng Phủ Tấn nhìn bộ dạng say mê của nàng, tựa hồ đối với mình thật rất hài lòng.
Cuối cùng, hắn không nhịn được mở miệng nói: “Ngươi trước kia đều là ăn đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-ba-nghin-ta-doc-sung/1386181/chuong-265.html