“Trẫm dĩ nhiên sẽ làm được!” Cuối cùng, ngay trước mặt Tiểu Thiên hắn cho ra một đáp án như vậy. Hắn cũng không tin, đường đường là một Hoàng đế, thiên hạ còn quản được, xá gì một bữa cơm?
Hắn làm sao có thể để nữ nhân này xem thường.
“Thật…………..thật sao?” Tiểu Thiên vẫn không yên lòng nuốt một ngụm nước bọt, mở miệng hỏi.
Lão thiên a, xin tha thứ cho nàng, nàng thật sự hoài nghi năng lực của vị Thiên tử này, dù sao mạng nhỏ quan trọng hơn, nàng không muốn “ngủm” vì một bữa cơm nha.
“Ngươi mau buông ra, đừng có đeo lên người Trẫm nữa!” Tức giận liếc cái người còn đang dùng cả tay chân “treo” trên người mình, nàng ngược lại còn bám chặt hơn nữa, “Trẫm đến phòng bếp!” Hắn nói những lời này xong có chút mất tự nhiên.
“A, a, được!” Gật đầu một cái, nàng buông lỏng hai chân quấn trên người Hoàng Phủ Tấn cùng với hai tay đang quấn lấy cổ hắn, trèo từ trên người Hoàng Phủ Tấn xuống.
“Tốt lắm, ngươi chờ ở đây đi!” Lại lạnh lùng nhìn nàng một cái, Hoàng Phủ Tấn xoay người rời đi.
“Khoan đã!” Cuối cùng, Tiểu Thiên vẫn là không yên lòng kéo Hoàng Phủ Tấn lại.
“Đang làm gì đó?”
“Hoàng thượng, hay là ta đi cùng với ngươi nha!” Nói thật, nàng thật rất lo lắng hôn quân này, trước không nói liệu hắn có khả năng nấu cơm không, đến lúc không làm được lại đem phòng bếp của Thái Y viện đốt đi, nàng chắc chắn sẽ bị những thái y ở đây thống hận một thời gian thật dài a.
“Niếp Tiểu Thiên, ngươi vẫn cứ hoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-ba-nghin-ta-doc-sung/1386173/chuong-257.html