“Hoàng. . . . . . Hoàng thượng.” Lý Tĩnh do dự không dám nói lời nào, dù sao hoàng đế vẫn còn ở nơi này, hắn nào dám cứ như vậy chạy về đi ngủ a.
“Chuyện gì?”
“Ngài. . . . . . Không bằng ngài đi nghỉ ngơi đi, thần sẽ để nữ thái y tới đây chăm sóc nương nương.”
“Không cần, các ngươi đi xuống nghỉ ngơi đi, trẫm ở đây chăm sóc hoàng hậu là được rồi.” Hoàng Phủ Tấn cự tuyệt, để tên ngu ngốc này một mình ở đây, hắn một chút cũng không an tâm .
“Hoàng thượng, . . . . . .” Lý Tĩnh có chút khó khăn, nào có một quân vương tự mình đợi ở bên trong Thái Y Viện, thái y bọn họ, sao có thể bỏ lại chủ tử mà đi nghỉ ngơi .
“Trẫm bảo các ngươi đi xuống có nghe không?” Hoàng Phủ Tấn có vẻ không nhịn được.
“Dạ, dạ, thần tuân chỉ!” Lý Tĩnh liên tục không ngừng chắp tay.
Xoay người lui xuống, đi chưa được mấy bước, Lý Tĩnh lại ngừng lại.
“Hoàng thượng.”
“Lại có chuyện gì?” Hoàng Phủ Tấn không nhịn được nhíu mày.
“Hoàng thượng, nương nương sau khi tỉnh lại, cần phải ăm cơm ngay!”
“Ừ, trẫm biết.” Hoàng Phủ Tấn giơ giơ tay, mở miệng lên tiếng.
Cuối cùng, Lý Tĩnh cùng mấy tên thái y không yên tâm nhìn Hoàng Phủ Tấn một cái, lui xuống.
Trong lòng cũng rất buồn bực, chưa từng thấy hoàng thượng đối xử với nương nương như vậy, hơn nữa vị nương nương này vừa vào cung liền bị hoàng thượng cho vào lãnh cung, ngày ngày đem hoàng thượng giận đến giơ chân Hoàng hậu nương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-ba-nghin-ta-doc-sung/1386166/chuong-250.html