Bất quá, như vậy cũng tốt, có hôn quân này ngồi ở bên cạnh, nàng cũng sẽ không phải lo lắng những bóng ma đáng chết dám quấy rầy nàng khi ngủ.
Nhìn nét mặt vẫn thủy chung trầm mặc của Hoàng Phủ Tấn, nàng cuối cùng vẫn là không nhịn được mở miệng nói: “Hoàng thượng, ngươi. . . . . . Ngươi chẳng nhẽ vẫn còn muốn ở chỗ này của ta sao?”
Mặc dù nàng không trông cậy vào hôn quân này thật sẽ ở nơi này, nhưng theo như tình huống bây giờ, hôn quân tựa hồ thật sự có ý định này.
Câu hỏi của Tiểu Thiên khiến cho Hoàng Phủ Tấn nghiêng đầu, môi mím chặt, không biết trả lời như thế nào.
Hắn cũng không biết mình tại sao đột nhiên chạy tới nơi này, chỉ là bởi vì nghe nha hoàn của nàng nói nàng không dám một mình ngủ trong bóng tối, hắn liền tự mình đi đến nơi này cái này.
“Làm sao ngươi lại nhiều lời như vậy, trẫm đến đây không phải là để cho ngươi có thể nằm xuống ngủ sao?” Hoàng Phủ Tấn không vui nhìn chằm chằm nàng, không trả lời vấn đề của nàng, trên thực tế, chính hắn cũng không biết nên trả lời như thế nào.
“Nhưng. . . . . . Nhưng , ngươi ở nơi này ta. . . . . . Ta không ngủ được.”
“Nếu như vậy, trẫm đi.” Hoàng Phủ Tấn không vui đứng dậy rời đi.
” Khoan,khoan đã, hoàng thượng, hoàng thượng, ngưoi đừng đi.” Tiểu Thiên lập tức kéo hắn lại, thật vất vả đưa tay kéo hắn, không cần biết hắn là hôn quân hay ai khác, hiện tại nàng thực không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-ba-nghin-ta-doc-sung/1386058/chuong-142.html