“Ta biết a.” Tiểu Thiên một bộ dáng thực đương nhiên, “Nơi này là Vũ Phượng Cung, là tẩm cung của Hoàng Hậu, nói cách khác là địa bàn của ta, biểu tình hiện tại của ta chính là muốn nói cho ngươi biết, nơi của ta không chào đón ngươi, ngươi hiện tại có phải nên đi hay không?” Nhướng mày, Tiểu Thiên mạo hiểm khiêu khích nhìn thẳng vào ánh mắt tràn đầy lửa giận của Hoàng Phủ Tấn.
Ông nội ngươi, nếu không phải cẩu hoàng đế ngươi làm hại, cô nãi nãi ta cũng không phải bị”Trọng thương” , chân còn bị bẻ thành cái bánh chưng như thế này sao?
“Niếp Tiểu Thiên, trợn to con mắt chó của ngươi mà nhìn cho rõ ràng, cả thiên hạ này đều là của trẫm, ở nơi nào cũng đều la địa bàn của trẫm, còn không tới phiên ngươi tới đuổi trẫm!” Hoàng Phủ Tấn tức giận dâng trào cuồn cuộn hét lớn với Tiểu Thiên, nữ nhân chết tiệt này, ở địa bàn của hắn còn dám đuổi hắn đi?
Hoàng Phủ Tấn chút không có chú ý tới, mình chưa từng trở nên như vậy. . . . . . Ngây thơ như vậy, loại vấn đề nhỏ như thế này lại có thể cùng nữ nhân này so đo.
“Ngươi. . . . . .” Lần này, Tiểu Thiên không phản đối . Đúng, đúng vậy, nàng là Hoàng Hậu, dưới một người nhưng lại trên vạn người. Nhưng nàng nàng thiếu chút nữa đã quên, dưới một người có nghĩa là dưới tên hôn quân trước mặt này, cho dù nàng ngạo nghễ trên vạn người, nhưng vẫn thua tên hoàng đế kiêu ngạo này. NND, vẫn là bị tên hôn quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-ba-nghin-ta-doc-sung/1386039/chuong-123.html