“Đoá nhi nàng ấy. . . . . .” Vũ Lạc Thủy đang muốn trả lời, nhưng lập tức khó xử nhíu mày. Hôm nay Hoàng Thượng hạ lệnh đánh Đoá nhi một trăm đại bản, thiếu chút nữa đem nàng ấy đánh chết, nếu không nhờ Thái Hoàng Thái Hậu xuất hiện, chỉ sợ nàng ấy hôm nay nhất định phải chết không thể nghi ngờ .
Nếu Hoàng Hậu biết Hoàng Thượng đối đãi vơi Đoá nhi như vậy, không biết hai người lại ồn ào thành bộ dáng gì nữa , Hoàng Hậu này ngay cả Hoàng Thượng cũng dám đánh qua.
Nhìn ra vẻ chần chờ trong mắt Vũ Lạc Thủy, trong lòng Tiểu Thiên hiện lên một tia bất an, ” Lạc Thủy cô nương, có phải Đoá nhi nàng xảy ra chuyện gì hay không?”
“Hả? A? Không. . . . . . Không có việc gì.” Vũ Lạc Thủy vội lắc lắc đầu không ngừng.
” Lạc Thủy,không được gạt ta!” Ánh mắt Tiểu Thiên lạnh xuống, vươn tay túm Vũ Lạc Thủy qua, trong mắt hiển hiện rõ không dễ dàng bỏ qua.
“Hoàng. . . . . . Hoàng Hậu nương nương, người buông tay a.”
“Ta hỏi lại một lần, Đoá nhi đâu?” Tiểu Thiên ghé sát vào Vũ Lạc Thủy, cảm giác bất an trong lòng càng ngày càng mãnh liệt. Trong đầu đột nhiên nghĩ tới cái gì, trong mắt của nàng xuất hiện một tia hoảng sợ.
Nếu hôn quân nghe được đối thoại của nàng cùng Đoá nhi, khẳng định biết Đoá nhi phụng mệnh lệnh của nàng trở về lấy tiền, mà Đoá nhi lại đến bây giờ vẫn không có xuất hiện, nếu không phải hôn quân làm gì với nàng ấy rồi chứ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-ba-nghin-ta-doc-sung/1386023/chuong-107.html