” Ông nội ngươi, ngươi là hôn quân, uy hiếp vô sỉ như vậy sao?” Lời nói của Hoàng Phủ Tấn làm cho Tiểu Thiên thu chân lại, một lần nữa đi đến trước mặt Hoàng Phủ Tấn.
“Trẫm vô sỉ?” Khóe miệng Hoàng Phủ Tấn khẽ nhếch, “Niếp Tiểu Thiên, lần đầu tiên của ngươi đã mất, ngươi còn ở nơi này giả vờ làm ngọc nữ? Trong lòng ngươi không phải đang vui mừng cảm tạ trẫm đã ban cho ngươi cơ hội tốt như vậy sao?”
Lời nói của Hoàng Phủ Tấn làm cho sắc mặt Tiểu Thiên hơi trầm xuống, nhưng cũng không giữ được bao lâu.
Ngoài dự đoán của Hoàng Phủ Tấn, vốn tưởng rằng nàng nhất định sẽ hét to gọi nhỏ với mình,
thậm chí vung tay, ít nhất cũng sẽ châm chọc khiêu khích một phen, cũng không nàng lại che miệng, thản nhiên nở nụ cười.
“Hoàng Thượng ngài thật không hỗ là hoàng đế, trong lòng nô tì nghĩ cái gì ngài đều biết cả rồi.”
Lời nói của Tiểu Thiên làm cho trong lòng Hoàng Phủ Tấn trầm xuống mạnh mẽ, nheo lại hai mắt, hắn cắn răng mở miệng nói: “Ngươi có ý gì?”
“Ý nô tỳ là. . . . . .” Nói đến đây, nàng cố ý ngừng một chút, lập tức, khóe miệng khẽ nhếch nhẹ, cười nhạt nói: “Ta muốn đi kỹ viện hầu nam nhân, cũng không muốn ở trong hoàng cung chó má này hầu ngươi!”
Lời nói của Tiểu Thiên thành công khơi mào cơn tức giận của Hoàng Phủ Tấn vốn vẫn chưa nguôi xuống “Niếp Tiểu Thiên! Ngươi bức trẫm lấy đầu ngươi có phải hay không?”
“Hoàng Thượng giận sao?” Tiểu Thiên khẽ nhướng mày, “Ngài ngàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-ba-nghin-ta-doc-sung/1386018/chuong-102.html