Chương trước
Chương sau

Hoàng hậu a, ngươi thực nên nghe lời nha hoàn của ngươi, không nên nguyền rủa hoàng đế, những lời ngươi vừa nói đều đã bị hắn nghe thấy, mau trở về chờ bị phế đi.
Ngươi mau cầu nguyện Thái Hoàng Thái Hậu có thể che chở ngươi, bằng không, ngươi thật đúng là so với Tấn đoản mệnh hơn.
Đoạn Ngự đồng tình liếc mắt nhìn Tiểu Thiên một cái.
Hoàng hậu này của Tấn thật đúng là. . . . . . Làm cho người ta không thể không bội phục!
Thực sự nàng là Niếp đại tiểu thư khuê các văn tĩnh đó sao, đừng nói là đến kỹ viện ,căn bản những lời này một tiểu thư con nhà gia giáo không thể nói ra.
Nghe đồn thực không thể tin, giống như hắn bây giờ, muốn cười cũng không thể cười.
Bởi vì ngưòi bên cạnh hắn thực sự đã muốn phát hoả từ lâu, lúc nào cũng có thể bùng nổ, hắn cũng không muốn mình bị tai bay vạ gió a.
“Ưm, tiểu thư ngưòi nói thật đúng .” Cuối cùng, Đóa nhi đầu hàng , dù sao tiểu thư của nàng đây, ngay cả Hoàng Thượng cũng dám lấy ghế đập, còn cái gì mà nàng không thể làm a. Nàng cũng chỉ có thể cầu nguyện Hoàng Thượng thật sự sẽ không phát hiện tiểu thư ở kỹ viện.
“Ngươi thật là ngoan, nhanh lên quay về kêu Hoàng tổ mẫu cho ta chút ít tiền, ta muốn tìm Như Mộng .” Nói xong, còn không quên đẩy nàng.
“Dạ, tiểu thư!” Bất đắc dĩ thở dài, Đoá nhi cúi đầu, đi khỏi Tầm Hoan lâu.
Sau khi đợi Đoá nhi rời đi, Tiểu Thiên xoay người lại, trong mắt mang theo ý tứ hàm xúc rục rịch.
Đệ nhất hoa khôi liền bị nàng mua rồi như vậy? Còn không có dùng tiền của nàng, chuyện tốt như vậy thật đúng là làm cho nàng cao hứng.
Ha ha! ! ! !
“Ma ma, mang bổn thiếu gia đi gặp Như Mộng đi.” Trong mắt mang theo vài phần đắc ý, nàng khẽ phe phẩy cây quạt trong tay, nghênh ngang đi giữa ánh mắt thưởng thức của mọi người, không hề chú ý tới hai đạo ánh mắt đang chăm chú nhìn nàng ở phiá sau, thẳng cho đến khi nàng được tú bà dẫn lên lầu.
“Niếp Tiểu Thiên, nữ nhân chết tiệt!” Thu hồi tầm mắt đang dõi theo Tiểu Thiên, Hoàng Phủ Tấn thấp giọng mắng, liếc mắt một cái bên người bên cạnh đang vì nghẹn cười mà sắc mặt phiếm hồng, mặt hắn thực càng thêm đen.
“Tấn, thì ra hoàng hậu thực lo lắng cho ngươi a, còn sợ ngươi nổi lên thú tính với nàng ?” Đoạn Ngự không sợ chết trêu chọc.
Đương nhiên , những lời này của hắn thực thành công trong việc chọc giận Hoàng Phủ Tấn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.