“Mẫu hậu của Tấn nhi tên Nguyệt Khê, năm Tấn nhi mười tuổi, Nguyệt Khê đem lòng yêu thương quốc vương của Minh Nguyệt quốc đến cầu thân, cũng. . . . . . Sau khi mọi chuyện đã đi qua xa, phụ hoàng của Tấn nhi mới biết, vốn định giết bọn họ, nhưng thằng bé này lại yêu Nguyệt Khê quá sâu, không hạ thủ được, để cho bọn họ ra đi, mấy tháng sau, phụ hoàng hắn vẫn là không thể chịu đựng được nỗi thống khổ Nguyệt Khê ra đi, cuối cùng qua thương tâm mà tự sát, năm đó Tấn nhi hắn mới mười tuổi đã bắt đầu lên nắm trọng trách cai quản quốc gia, đại sự, khi đó hắn chính thức trở thành một thiếu niên hoàng đế, từ đó tính cách của hắn cũng vì vậy mà trở nên thô bạo như ngày hôm nay.” Nói đến chuyện này, Thái Hoàng Thái Hậu liếc mắt nhìn Tiểu Thiên một cái.
“Nga. . . . . .” Không hiểu sao, nghe đến đó, trong lòng Tiểu Thiên đột nhiên cảm thấy khó chịu, nhớ tới ánh mắt đau đớn của Hoàng Phủ Tấn ở lãnh cung, khó trách khi đó nhìn đến trong lòng nàng đã có một cảm giác lo lắng khó tả, thì ra là vì quá khứ bi thương như vậy.
Mười tuổi a, năm ấy mười tuổi đã phải gánh trên vai trọng trách lớn như vậy a, một tiểu hài tử bình thường trong dân gian còn phải cần cha mẹ chăm sóc, lo lắng, mà hắn, phụ thân ở trước mặt hắn tự sát, mẫu thân lại cùng nam nhân khác bỏ đi, bên cạnh hắn duy nhất chỉ có Hoàng tổ mẫu, khó trách khi Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-ba-nghin-ta-doc-sung/1385993/chuong-77.html