“Ngươi như vậy là lấy thái độ gì nói chuyện với ta?” Niếp Vân Hạc phát hỏa, dù sao lão cũng đường đường một binh bộ thượng thư, làm sao lại để ột nữ nhân đè đầu cưỡi cổ được?
“Dùng chính là lời nói và thái độ của ông đối với ta, để nói chuyện với ông, hiểu chưa?” Tiểu Thiên từ từ nhìn Niếp Vân Hạc liếc mắt một cái, lão già kia, thấy như thế nào cũng không vừa mắt.
“Ngươi. . . . . .” Niếp Vân Hạc nghi hoặc , đây có thật là con gái lớn của lão ta không?
“Ngươi tại sao lại có thể tùy tiện ra cung? Hoàng Thượng có biết không?” Đây mới là vấn đề lão quan tâm nhất, nếu nàng một mình chạy ra cung, Hoàng Thượng biết, truy cứu ra, Thượng Thư phủ của lão ta gánh vác không nổi.
“Hoàng Thượng đương nhiên đã biết. Ta nhớ nương , liền theo Hoàng Thượng tướng công thân yêu của ta xin nghỉ trở về nhà vài ngày.” Miễn cưỡng đáp trả lại một câu, Tiểu Thiên xoay người nhìn Nếp Phu nhân nói: “Nương, chúng ta đi vào trước đi, lần sau có bưng trà nước hay việc gì nặng cứ cho bọn hạ nhân đi làm, ngay cả nhị nương đều không làm, nương là Chính thất tại sao lại phải làm.”
Không hề để ý tới Niếp Vân Hạc, Tiểu Thiên chuẩn bị rời đi.
“Ngươi đứng lại đó cho ta!” Tiếng nói của Niếp Vân Hạc ở phía sau Tiểu Thiên vang lên, Ngay sau đó, một tay nắm lấy tay nàng giữ lại.
“Lão gia ——” Niếp phu nhân sợ hãi hô lên, mắt thấy bàn tay Niếp Vân Hạc liền hướng mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-ba-nghin-ta-doc-sung/1385971/chuong-55.html