Lời nói của Tiểu Thiên làm cho Hoàng Phủ Tấn đã nghĩ muốn tức giận, rồi lại muốn cười, nữ nhân chết tiệt này ỷ vào có Hoàng tổ mẫu làm chỗ dựa nên mới không kiêng nể gì.
Tức giận nhìn nàng liếc mắt một cái, Hoàng Phủ Tấn thản nhiên mở miệng nói: “Niếp Tiểu Thiên, trẫm muốn giết ngươi, lúc nào cũng có thể làm đựoc, chẳng nhẽ còn phải dùng tới ám sát?”
“Vậy ngươi lôi ta ra đây làm gì? chẳng nhẽ lại muốn hò hẹn cùng ta sao?” Tỉêu Thiên nhìn hắn bằng đôi mắt xem thường, biết được Hoàng Phủ Tấn không phải đến lấy mạng của nàng, trong lòng nàng đã thả lỏng đi ít nhiều.
“Cùng ngươi hẹn hò?” Hoàng Phủ Tấn hừ lạnh một tiếng, “Niếp Tiểu Thiên, trẫm đối với tính tình trăng hoa của ngươi không có hứng thú!”
“Thật đúng lúc, may mắn ngươi đối ta không có hứng thú, bằng không ta thật lo lắng ngươi ngày nào đó thú tính nổi lên lại hướng ta làm chuyện gì, đem bệnh tật trên người ngươi lây qua ta, đến lúc đó thật thảm .” Tiểu Thiên khinh thường nhìn Hoàng Phủ Tấn liếc mắt một cái.
Nữ nhân chết tiệt này, lại nguyền rủa hắn!
Hoàng Phủ Tấn cắn răng, trên trán gân xanh lại một lần nữa nổi lên, chính là, hiện tại, hắn không thể giết nàng. Được, hắn nhịn, đầu của nữ nhân này tạm thời ở nhờ trên cổ của nàng (Thu Hằng: anh ơi, cái đầu nó vốn ở đó mà ),một ngày nào đó, hắn nhất định sẽ làm cho cái đầu đó biến mất mãi mãi.
“Niếp Tiểu Thiên, trẫm cho dù thú tính có nổi lên, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-ba-nghin-ta-doc-sung/1385958/chuong-42.html