“Tiểu thư, ngài tại sao lại có thể biết được những điều này a?” Đoá nhi cảm thấy kì quái mà đứng lên, đêm nay nếu như tiểu thư thật sự không phải bị quỷ ám, nàng thật khó mà tin tưởng đây chính là tỉêu thư nhà mình, nói chuyện cũng nói so với trước kia lớn hơn rất nhiều, bây giờ tỉêu thư lanh lợi, hoạt bát, cùng với tỉêu thư trước kia luôn buồn bực, không vui thực như hai người hoàn toàn khác.
“Anh họ nói cho ta cách làm a.” Tỉêu Thiên không cần nghĩ ngợi liền đáp ngay, cũng không chú ý thấy trong lời nói của mình có chút không ổn.
“Anh họ?” Đoá nhi càng thêm nghi hoặc, “Tiểu thư, người từ khi nào thì có anh họ ?”
“Hả? A?” Tỉêu Thiên trong lúc nhất thời không có phản ứng, lại nhìn thấy hoài nghi trong mắt Đoá hoa, Tỉêu Thiên hốt hoảng bỗng nhiên tỉnh ngộ, lập tức nở nụ cười, “Kỳ thật là ta đã từng đọc qua một cuốn sách, trong sách nói về một người nhạc công rất giỏi đã dạy em họ của hắn cách làm cầm, sau đó ta có đọc qua cuốn sách đấy”. Tỉêu Thiên tùy ý lấy đại một lý do.(Thu Hằng : Chị này nói dối ko đỏ mặt, thực bội phục, bội phục )
Điểm này, làm cho Đoá nhi không còn gì hoài nghi nữa “Vậy sao, thì ra là như vậy a. »
“Đúng vậy.”
Đúng lúc này, mấy nữ nhân đi lấy gỗ kia tới, “Hoàng hậu nương nương, gỗ mà ngươi cần chúng ta đã mang về rồi đây.”
“À, tốt, cám ơn các ngươi.” Tiểu Thiên nở một nụ cười chân thành, đầy cảm kích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-ba-nghin-ta-doc-sung/1385942/chuong-26.html