Hoàng Phủ Tấn lúc này tức giận thực đã khó kiềm chế, tiện nhân, nàng làm như không biết xấu hổ, còn dám đứng trước nhiều người như vậy chỉ trích hắn? Còn dám ở trước mặt hắn thừa nhận ý nghĩ muốn cho hắn bị cắm sừng sao?
“Ngươi thực là dâm phụ, đừng bày ra một bộ thanh cao đến giáo huấn Trẫm.” Hoàng Phủ Tấn cắn răng, lạnh lùng nhìn chằm chằm Tiểu Thiên.
Hắn mở miệng- ngậm miệng đều gọi nàng là dâm phụ, khiến cho Tiểu Thiên khó khăn lắm mới kìm nén được tức giận, lại bùng phát một lần nữa .
“Ngươi là đồ ngựa đực, lão nương ta hôm nay chính là lấy thân phận hoàng hậu giáo huấn ngươi!” Vừa dứt lời, chỉ nghe thấy tiếng xé gió, Hoàng Phủ Tấn hung hăng bị đánh một quyền, ở giữa chóp mũi.
“Niếp Tiểu Thiên, ngươi dám đánh Trẫm!” Hoàng Phủ Tấn trên mặt đã đen đến độ theo đêm tối hình thành 2 thế đối lập hài hoà.
Phủi tay áo, Tiểu Thiên từng bước lại gần hắn, “Ta đánh ngươi đó thì làm sao? Đừng tưởng rằng ngươi mặc long bào, họ Hoàng tên Đế thì tài giỏi lắm, bỏ đi danh hiệu này, ngươi cái gì cũng không có! ! !” Nàng đối với hắn rống lên.
“Niếp Tiểu Thiên, Trẫm hôm nay nhất định khiến ngươi chết ở chỗ này!” Hoàng Phủ Tấn nghiêng người tới gần Tiểu Thiên, khí tức toả ra quanh người nguy hiểm đến độ không ai dám tới gần.
Thân thủ vốn định chế trụ Tiểu Thiên cổ, lại bị nàng rất nhanh thoát khỏi, “Ngươi là người không biết xấu hổ, bạo quân lại muốn đánh phụ nữ có phải hay không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-ba-nghin-ta-doc-sung/1385923/chuong-7.html