Quách Tỉnh cũng cảm thấy lời bịa đặt của Hoàng Dung không được ổn thỏa lắm, Hoàng Dung vẫn tỉnh bơ cười hí hửng nói :
- Thử nghĩ coi! Chị là một người đàn bà, lẽ đương nhiên có thể cải trang thành cung nữ để sống yên ổn trong hoàng cung, còn Châu đại ca, dẫu sao cũng là người đàn ông, tuổi tác lại cao niên như vậy, không lẽ lại bắtông ta cải trang thành quan thái giám sao? Trong hoàng cung đã khôngphải là nơi dung thân của ông ta lẽ đương nhiên ông phải lo chuồn đi nơi khác chứ! Ba hôm trước đây, tôi cùng đi chung thuyền với cha tôi từ Đào Hoa đảo đến Triết Giang, đổ bộ ngang cửa bể Ninh Ba và gặp ngay Châuđại ca đang chạy hớt hải, khi cha tôi hỏi nguyên do gì mà đến nông nỗivậy, ông ta nói là “mụ oan gia”!...
Anh Cô nghe tới đây, hai mắt nổi đầy tia hung dữ, hầm hầm :
- Cái gì? Lão quỷ già ấy dám gọi ta là “mụ oan gia”!
Hoàng Dung lại cười rằng :
- Đã thế, ông ta còn nói: thứ đàn bà gì mà không biết xấu hổ, cứ lẽo đẽo đuổi theo ông ta như một cái đuôi, khiến cho ông ta lên trời thì vô lối đi, còn tìm Địa ngục thì không thấy cửa, nên đã chẳng ngần ngại gì đểđi báo danh xuống thủy tinh cung của Hải Long Vương cho yên phận. Chatôi nghe nói tội nghiệp đáng thương nên dặn vợ chồng tôi hãy đến HàngChâu trước, còn ông ta sẽ thân hành đưa Lão Ngoan Đồng về Đào Hoa đảo,nào hay bà chị đây lại trốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-anh-hung-xa-dieu/2391445/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.