Cuộc chiến cứ thế diễn biến, chỉ khổ cho “Phi Thiên Biển Bức” Kha TrấnÁc, vì mắt đui, phải hoàn toàn trông cậy vào đôi tai để phân rõ địch vàbạn, nhưng trong tình thế Đông Tà Tây Độc quay như chong chóng này, lãokhông có cách gì để ra đòn.
Kha Trấn Ác tánh nóng như lửa, khi lão nhận không ra địch, bèn lớn tiếng quát ngay rằng :
- Lão Độc Vật! Ngươi cũng là bậc tôn sư võ học trong thiên hạ thế mà dám ngang nhiên mạo danh Hoàng đảo chủ để giết người trên Đào Hoa đảo. Hômnay gặp đối thủ sao không dám ho he sủa một tíếng nào cả! Nào nào nào!Kha Trấn Ác ta tuy là kẻ đui hai mắt nhưng cũng muốn liều mạng chọi vớingươi một trận!
Dụng ý của Kha Trấn Ác là muốn khêu gợi cơn tức giận của Hoàng Dược Sư,may ra Hoàng đảo chủ có thể hạ sát thủ, hai nữa một kế khích tướng, chỉcần sao cho Âu Dương Phong hé miệng trả lời, Kha Trấn Ác có thể thẳngtay hạ đòn ngay. Nhưng Tây Độc vốn là nhân vật xảo quyệt, đời nào bị mắc mưu như vậy? Nghe Kha Trấn Ác nói vậy, Âu Dương Phong đã nghĩ ra mộtđộc kế!
Thình lình Tây Độc quát lên một tiếng dữ dội, song chưởng vung ngượclên, nội lực vừa thu vừa phóng, tăng cường thêm kình lực vào ngọn “CápMa công”, nhằm ngay hướng Hoàng Dược Sư hất bửa sang. Hoàng đảo chủtưởng đâu đối thủ tăng cường kình lực để “ăn thua đủ” vội rút ngay nộilực của mình về, rồi nhanh chớp, tăng thêm kình lực để đối chọi. Nào hay Âu Dương Phong chuyến này lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-anh-hung-xa-dieu/2391356/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.