Thì ra Hoàng Dung y theo lối trận pháp “Bát trận Vũ Hầu” bày ra, anh emCái bang tuy chỉ có lối một ngàn hai trăm người đổi lại, nhưng lối đánhnày đã ngàm có “tám sáu tư cửa” nghĩa là có mười sáu lối biến hóa cảthảy, hễ quân địch xáp vào trận lập tức sẽ đụng độ ngay với “Ngũ hoa bát môn” của trận đồ ngay, chỉ nội về điểm này cũng đủ rối trí loạn mắtrồi, huống hồ các anh em Cái bang, ai ai cũng tinh thông về võ nghệ, một tên hành khất trong Cái bang, ít lắm cũng đánh nổi ba bốn mạng línhMông là ít, khi người ngựa của quân Mông đã bị hãm vào trận, tứ phía đều có đao thương quất đâmm tới ngay, hề ngựa bị chém gãy cẳng tên kỵ binhthế nào cũng bị chết về loạn đao thương, chớp nhoáng đoàn quân này cũngbị tiêu hết luôn!
Nhưng quân Mông Cổ lại xua thêm một đoàn kỵ binh hai ngàn người, chiathành tả hữu hai cánh rầm rộ tiến như vũ bão vào trận, đoàn kỵ binh haingàn này có vẻ nghiêm khắc vô cùng, tiến theo lề lối chỉnh tề, khác hẳnvới hai đoàn trước, nhưng “Vũ Hầu bát trận” của Hoàng Dung, chẳng khácnào như chiếc lồng vô hình, khi hai đoàn kỵ binh vừa xông vào trận, anhem Cái bang nổi ngay một tiếng sáo, lập tức chia ngay thành ba đội, dongay tam trưởng lão Lỗ, Giản, Lương thân hành chỉ huy, hình như biếnngay lối “Thiên, Địa, Nhân tam tài trận”, và vây ngay hai cánh tả hữuquân Mông.
Quân Mông vốn xưa nay thiện về lối dã chiến, tuy Hốt Tất Liệt có nhómngười Hán Lưu Đạo An trợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-anh-hung-xa-dieu/2391320/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.