Lão Ngoan Đồng sau khi thấy đầu bếp cẩn thận bỏ chén sâm vào một giỏxách, tính “trẻ nít” của lão lại bốc đồng lên nghĩ: “Để xem thằng tướngquân nào bị uống nước tiểu của ta?” Lão dùng ngay đến thuật khinh công,theo lén ngay sau tên đầu bếp, đi loay quanh một hồi, thi ra tên đầu bếp xách canh sâm ấy vào thẳng ngay “Bán nhàn đường”, Châu Bá Thông trongbụng chửi thầm! “Mẹ kiếp! Giang sơn gấm vóc của Nam Tống đã mất đi mộtnửa rồi mà tên họ Giá còn dùng đến chữ “Nhàn” ở đây!”
Lão ngờ đâu đây là một thư phòng, nào hay vừa đến nơi, có hai tì nữ bên trong đã thỏ thẻ gắt :
- Kìa Vương Tam, sau đưa canh sâm đến trễ thế. Liệu anh mọc được bao nhiêu chiếc đầu mà cả gan chểnh mảng việc như vậy!
Vương Tam mặt đỏ ửng, trả lời qua loa cho nó có lệ rồi quay mình rút điluôn, Châu Bá Thông đã lẹ tung mình lên nóc nhà, khi nhìn xuống, thìthấy hai nữ tì đang dùng thìa (muỗng) bạc múc nhân sâm, cho những chú dế uống! Châu Bá Thông cả giận tính nhảy xuống đập bê các chậu nuôi dế,chợt thấy hai nữ tí múc canh nhân sâm nếm thử, bất giác cả hai đều nhănmặt cau mày rằng :
- Quái lạ! Sâm bữa nay sao không ngọt mà lại hơi mằm mặn thế này kia?
Châu Bá Thông phì cười! Tiếng cười thình lình ấy đã khiến hai nữ tì mặtthất kinh, đánh vỡ luôn chén ngọc trên tay, Châu Bá Thông thấy chúngkhoảng hồn vậy lại vùng cười lớn, hai nữ tì vừa bò vừa lết chạy la
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-anh-hung-xa-dieu/2391309/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.