Edit: Alicia 
Ly rượu này của hai vợ chồng nhanh chóng cạn sạch, cực kỳ khuôn mẫu. 
Những người coi diễn, nhìn thoáng qua là có thể nhìn ra giữa hai vợ chồng không có tình cảm gì đáng để nhắc tới nói. Người phụ nữ thì quá lạnh nhạt, người đàn ông cũng chẳng mặn mà. 
Đặt ly xuống, Thẩm Tuyền nghiêng đầu khẽ ho một tiếng. 
Văn Trạch Lệ liếc mắt nhìn cô một cái. 
Nhiếp Tư luồn lách qua đám đông, cầm điện thoại đưa cho anh, nói: “… Có điện thoại.” 
Văn Trạch Lệ nhìn tên người gọi, là một dãy số từ thủ đô. Anh bắt máy, nói với vị giám đốc lớn tuổi kia: “Cháu xin phép đi nhận điện thoại.” 
Bác giám đốc: “Đi đi.” 
Sau khi Văn Trạch Lệ rời đi, Thẩm Tuyền tiếp tục nói chuyện phiếm với ngài chủ tịch kia. Thường Tuyết chen vào đám người đến cạnh cô, thấy sắc mặt Thẩm Tuyền trắng bệch, cô ấy biết ngay bệnh cảm của cô vẫn chưa khỏi hoàn toàn. Cô ấy lại chen ra chào tạm biệt Lâm tổng trước, về phần bác giám đốc bên đây thì nói chuyện được một chốc đã có người gọi ông ấy đi. 
Thế là ông ấy vừa đi khỏi, những người khác lập tức đi theo ông ấy. 
Phía bên Thẩm Tuyền cũng yên tĩnh hẳn đi. 
Thường Tuyết quay lại, đỡ lấy Thẩm Tuyền rồi đưa cô đi 
Vừa tới cửa, Thường Tuyết ghé vào tai Thẩm Tuyền thủ thỉ: “Tớ đã bảo cậu khỏi cần thương hại Lam Thấm mà. Hồi nãy hình như cô ta gọi cho Văn đại thiếu, khóc lóc trong điện thoại đấy. Hứ.” 
Thẩm Tuyền nhướng mày, nói: “Tớ choáng quá.” 
“Ơ đựu? Vậy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-ai/907571/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.