Trans: Nguyên 
Phòng làm việc dường như chết lặng. 
Ngay cả tiểu Tả cũng có chút mờ mịt. 
Văn đại thiếu định làm gì vậy? 
Chung Sở càng mờ mịt hơn, cậu ta đứng thẳng lưng, ông lớn ở đối diện lại chẳng nói gì, chỉ một cái ừ như vậy là kết thúc rồi à? 
Văn Trạch Lệ nhìn khuôn mặt trẻ trung của Chung Sở, anh đứng dậy châm điếu thuốc, hai tay đút vào túi, đôi mắt nheo lại quan sát Chung Sở. 
Ngay sau đó, anh đi vòng qua bàn mở cửa phòng, dựa vào cánh cửa nhìn cửa phòng ở phía chéo đối diện. 
Anh xoa xoa khóe môi. 
Một lúc lâu sau. 
Anh cuối cùng cũng mở miệng. 
“Thẩm tổng ở trong phòng làm việc của cậu à?” 
Chung Sở à một tiếng, lập tức gật đầu: “Đúng vậy” 
Anh híp mắt nhìn Chung Sở, lời nói sắc bén: “Ở phòng làm việc của cậu để làm gì?” 
Cổ họng Chung Sở đột nhiên nghẹn lại. 
Nói ra được không? 
Anh ta vội vàng liếc nhìn sổ sách bên cạnh tiểu Tả, có chút do dự, có chút úp úp mở mở. Đôi mắt Văn Trạch Lệ nheo lại, một lúc sau anh bật cười. 
“Xem ra là bí mật à.” 
Chung Sở không nói tiếng nào. 
Ánh mắt Văn Trạch Lệ dừng lại trên người anh ta một lúc lâu sau, mới nói: “Cút ra ngoài.” 
Chung Sở thở phào nhẹ nhõm, lập tức rời đi. 
* 
Về đến phòng làm việc, trên trán Chung Sở có không ít mồ hôi. Thẩm Tuyền đợi đến mức có chút mất kiên nhẫn, cô ngước mắt nói: “Anh ta gọi cậu qua làm gì?” 
Chung Sở kính cẩn ngồi ở phía đối diện trả lời: 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-ai/907569/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.