Edit: Bún Thịt Nướng
Giọng điệu đủ ngông.
Rất là Văn Trạch Lệ.
Hai người nhìn nhau, chẳng ai nhìn rõ được cảm xúc trong mắt đối phương, lúc này, Thẩm Tuyền thản nhiên nói: “Có phải anh không c*ng nổi không?”
“Gì cơ?” Văn Trạch Lệ kéo mạnh cô vào trong lòng mình, đ è xuống.
Thẩm Tuyền ngã ngồi xuống, nhìn lướt qua anh.
Văn Trạch Lệ giận tới bật cười: “Anh sao thế được? Anh chế ra loại nước hoa này còn không phải là vì em sao?”
Thẩm Tuyền: “Ai mà biết được.”
Giọng điệu không để tâm của cô, cho dù lúc này biết rõ sự thay đổi trong cơ thể anh nhưng cô vẫn dùng giọng điệu lạnh nhạt như vậy. Sự không để bụng này khiến cho Văn Trạch Lệ nheo mắt lại.
Giây tiếp theo, anh đẩy Thẩm Tuyền ra rồi đi vào trong phòng, một phút sau lại đi ra, trên tay cầm một chai nước hoa, ném mạnh vào trong thùng rác.
Anh kéo kéo cổ áo nói: “Vứt rồi, tối nay em đừng về sớm vậy.”
Thẩm Tuyền ngồi trên sofa, đôi chân dài vắt chéo, nhìn anh.
Cô thản nhiên quay mặt đi.
“Được.”
Dì giúp việc cầm xẻng cơm đi ra từ trong bếp định gọi hai người, vừa nhìn, không khí giữa hai người sao lại căng thẳng thế này, bà ấy lại lưỡng lự.
Rồi gọi một tiếng: “Ăn cơm chứ?”
“Vâng ạ.”
Lúc hai người ăn cơm, dì giúp việc lại đi dọn dẹp trong nhà, nhìn thấy chai nước hoa trong thùng rác thì ngơ ra, còn cầm lên hỏi: “Trạch Lệ, nước hoa này?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-ai/2500377/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.