Edit: Bún Thịt Nướng
Ra khỏi phòng thay đồ, người ở bên ngoài vừa thấy hai người bọn họ thì đều xấu hổ cúi đầu xuống. Thường Tuyết nuốt nước miếng, sau đó đưa áo khoác cho Thẩm Tuyền. Văn Trạch Lệ đưa tay nhận lấy, giũ ra mặc vào cho Thẩm Tuyền. Thẩm Tuyền liếc anh một cái, chìa tay ra mặc vào.
Cô nói với Thường Tuyết: “Buổi chiều mình không đến công ty nữa.”
Thường Tuyết liếc nhìn người đàn ông cao lớn bên cạnh Thẩm Tuyền một cái, sau đó gật gật đầu: “Được.”
Cô ấy tiện đưa luôn cả chìa khoá xe.
Thẩm Tuyền đẩy tay cô ấy lại: “Cậu lái đi.”
Thường Tuyết “Ừ” một tiếng.
Cũng đúng, Văn thiếu chắc chắn là lái xe đến đây mà.
Chút hèn mọn của Văn Trạch Lệ khi đối mặt với Thẩm Tuyền ở trong phòng thay đồ đã sớm biến mất, tuy ánh mắt sau khi bị bệnh trông có hơi mệt mỏi, nhưng vẫn tràn ngập sự kiêu ngạo không ai bì nổi.
Anh ôm Thẩm Tuyền đi về phía cửa, một tay đẩy cửa ra rồi đóng cửa lại.
Cả đám người trong hậu trường bắt đầu bàn tán, bởi vì lời lên án của Văn Trạch Lệ ở trong phòng thay đồ lúc nãy các cô ấy đều nghe thấy hết cả rồi, những người này đều là nhân viên của Thẩm thị.
“Các cô có nghe thấy không?”
Một đám gật đầu.
“Văn thiếu như thể oán phụ vậy, chậc chậc.”
“Đúng đúng đúng, tôi cũng thấy vậy. Vãi, oán trách Thẩm tổng một hồi luôn ấy, ôi chao…”
“Còn không phải sao, tôi cứ thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-ai/2500358/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.