Edit: Bún Thịt Nướng 
“Thế à? Thế thì tiếc thật.” Giọng Thẩm Tuyền rất nhẹ, tựa như đang thổi từng hơi, vẫn là cảm giác lạnh nhạt như thế: “Tôi lại không thích anh.” 
Cô nói xong, khẽ nâng cằm lên nhìn anh một lượt từ trên xuống dưới. 
Văn Trạch Lệ cúi đầu nhìn thẳng vào mắt cô, nghe thấy lời này, yết hầu của anh chuyển động, trong lòng phiếm đau. Mấy giây sau, giọng anh rất khẽ, tay nắm chặt cổ tay cô: “Không sao.” 
Khoé môi Thẩm Tuyền lại nở nụ cười nhạt. 
Văn Trạch Lệ bồi thêm một câu: “Mẹ nó, anh thích em là được.” 
Thẩm Tuyền vẫn mang theo nụ cười lạnh nhạt: “Thế à?” 
Văn Trạch Lệ: “Thế đấy.” 
Khẩu súng màu đen kia quay một vòng trong tay anh rồi bị ném xuống đất. 
Đèn ở đây rất sáng, rọi theo đường nghiêng, hai người đối nhìn nhau, Thẩm Tuyền dùng sức nắm chặt khẩu súng, Văn Trạch Lệ mặt không đổi sắc, tay anh sờ vào lưỡi lê*, đầu ngón tay đè lên đầu ngón tay cô. 
(*Lưỡi lê: thứ dao dài có mũi nhọn c ắm vào đầu súng dùng để đâm.) 
Khẩu súng này. 
Có đạn. 
Nhưng chỉ có một viên. 
Thẩm Tuyền thấy anh kiên quyết như vậy, khuôn mặt vẫn không có biểu cảm gì.  
Ngược lại là đám người vây quanh, cảm giác bầu không khí càng ngày càng sai sai. Tiêu Nhiên đứng dậy khỏi ghế, bóc một cây kẹo m út, nheo mắt nhìn. 
Cố Trình và Văn Trạch Tân cũng rất căng thẳng, Văn Trạch Tân còn chẳng dám cất tiếng nữa. 
Trần Y che 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-ai/2500299/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.