Edit: Khanh Lam 
Nếu những bông hoa hồng này thật sự được làm bằng thủy tinh thì ngã xuống dưới quả thật chỉ có một con đường chết. Văn Trạch Lệ mặt không đổi sắc, ngửi mùi hương trên người cô, nói: “Em tiễn anh đi.” 
Trên khuôn mặt anh tràn ngập sự kiêu ngạo. 
Thẩm Tuyền lạnh lùng nhìn anh. 
Hai người dựa sát gần nhau, da kề da, hơi thở hòa vào nhau, Thẩm Tuyền vươn tay đẩy vai anh. 
Văn Trạch Lệ nhướng mày, tay buông lỏng, nhìn cô mỉm cười. 
Giây tiếp theo, Thẩm Tuyền dùng sức đẩy thật mạnh. 
Văn Trạch Lệ nắm lấy sợi dây thừng, xoay người rồi dùng tay kia ôm eo của cô, sau đó chuyển mình, hai người lại một lần nữa lại dính vào nhau. 
Thẩm Tuyền nhìn người đàn ông này, không nói gì. 
Phía bên dưới, hoa hồng thủy tinh cũng từ từ thu lại, giống như phù dung sớm nở tối tàn, mặt đất trở lại vẻ tĩnh lặng. Văn Trạch Lệ ôm eo cô, nới lỏng tay rồi bước xuống, trực tiếp bước xuống mặt đất, anh thấp giọng nói: “Anh thật lòng muốn theo đuổi em.” 
“Anh thích em, Thẩm Tuyền.” 
Thẩm Tuyền đẩy anh ra, bắt đầu cởi bỏ trang bị an toàn trên người. 
Thường Tuyết chạy nhanh đến giúp đỡ cô. 
Sau khi cởi xong, Thẩm Tuyền không thèm nhìn Văn Trạch Lệ một cái, quay người rời đi. Rất nhiều người hô lên rằng những bông hoa hồng kia thật sự đẹp quá đi, không chỉ hoa hồng đẹp, thời khắc Văn Trạch Lệ ôm Thẩm Tuyền, đưa cô xuống dưới cũng rất đẹp. Thẩm Tuyền không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-ai/2500290/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.