Edit: Alicia 
Cửa sắt đã đóng lại, Văn Trạch Lệ cũng không thể cứng cổ xông vào. Anh sầm mặt, cười khẩy một tiếng rồi nổ máy quay đầu xe. 
Quản gia vẫn cung kính đứng tại chỗ như trước, thậm chí còn khom lưng nhìn Văn Trạch Lệ, nhưng tất cả chúng đều không phải thứ anh muốn. 
Sau khi xe đi được một đoạn xa, anh dừng lại, tấp vào lề hút thuốc. 
Một lúc lâu, anh tóm lấy bó hoa hồng kia, dùng sức vứt thẳng vào thùng rác. 
Vứt đi xong anh lại ngậm điếu thuốc, khởi động xe. Chưa đi được bao xa, đột nhiên anh gọi điện thoại cho trợ lý: “Ngày mai đặt một bó hoa hồng nữa cho tôi, đưa thẳng tới Danh Sĩ Hội Thành.” 
Trợ lý ngơ ra, mãi một hồi, cậu ta mới dè dặt hỏi: “Văn tổng, có phải là hoa hồng chưa được tặng đi đúng không ạ?” 
Văn Trạch Lệ tắt máy cái rụp. 
Trợ lý ngẩn ra đấy. 
Sau đó nghĩ, sao phải khổ thế, lúc anh còn tư cách để tặng anh cũng đâu có hao tâm tốn sức thế này đâu. 
* 
Nhiếp Thừa nghe tin chân Thẩm Tuyền bị thương bèn gửi tin nhắn cho cô bảo muốn tới thăm. Thẩm Tuyền đồng ý, hai người hẹn gặp nhau lúc 7 giờ rưỡi tối. 
Vì không định ăn cơm chung nên hẹn giờ này rất vừa vặn. 
Ăn uống xong, Thẩm Tuyền thay váy ngủ bằng một cái váy sang trọng rồi ngồi chờ trong phòng khách. Lát sau, quản gia vào báo có hai chiếc xe tới, trong đó có một chiếc là của Văn thiếu. 
Vợ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-ai/2500286/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.