Bệnh của Diệp Phàm rất nhanh khỏi, thứ Hai là có thể đi làm như thường. Chỉ là đến nơi làm rồi, tránh không khỏi bị Mã Ly cười nhạo một phen. 
“Cái gì? Giữa tháng tư mà bị cảm nắng, vậy tháng tám thì cậu phải sống làm sao!” Lúc Mã Ly nói những lời này, thì đang mặc một chiếc váy liền thân trễ ngực ôm bó sát người, sóng cả cuộn trào mãnh liệt. 
Diệp Phàm trốn tránh ánh mắt tò mò vừa vọt đến, yên lặng xoay người. 
“Ơ kìa, tớ hay đùa giỡn với cậu, không phải cậu giận thật rồi đấy chứ? Hay vẫn còn khó chịu trong người?” Mã Ly cho rằng mình đã sai, vội vàng xuống nước nhận lỗi. 
“Không phải đâu.” Diệp Phàm lắc đầu, tinh thần nhìn qua rất sa sút, “Tâm tình tớ không tốt, không muốn nói chuyện…” 
“Sao vậy? Có chuyện gì cứ nói với chị, chị sẽ giúp em tháo gỡ khó khăn, cam đoan em sẽ được uống thuốc hết bệnh!” Mã Ly vỗ ngực, lời nói hùng hồn như lời thề son sắt, nhưng không che giấu được vẻ hóng chuyện trên mặt. 
“…” Diệp Phàm hơi do dự, trầm mặc một lúc lâu, sau đó mới mở miệng hỏi: “LyLy, cậu rất hiểu đàn ông sao?” 
Chỉ một câu nói mà Mã Ly đã ngửi được mùi vị gian tình, hai mắt phát ra tia sáng xanh sắc nhọn như mắt chồn trong đêm: “Cái đó dĩ nhiên rồi! Chỉ cần là nam, từ ông lão tám mươi tuổi cho đến trẻ con mới tám tháng tuổi, chị đây đều hiểu tất! Nói mau đi! Em gặp phải đàn ông như thế nào? Chiều cao? 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hat-tinh-ca-cho-em/2401130/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.