Mã Ly vừa đi, ít nhiều gì cũng khiến Diệp Phàm có chút lo lắng. Cả hai đã quen nhau nhiều năm, Mã Ly là người như thế nào, trong lòng Diệp Phàm hiểu rõ hơn ai hết. Cô ấy như người đang dạo chơi ngắm nhìn vui đùa trên nhân gian này, chưa bao giờ quá quan tâm đến đàn ông. Nhưng trong thâm tâm cũng có một suy nghĩ, chưa bao giờ rung động đơn giản là do chưa gặp một người khiến cô ấy rung động mà thôi. Nhưng mà Thẩm công tử kia nhìn qua thật không giống với loại người mà phụ nữ có thể giao phó cả cuộc đời. Nếu như cứ tiếp tục như thế này, chỉ e Mã Ly sẽ phải chịu thiệt. 
Diệp Phàm lo âu trong lòng, nên mãi đến lúc hết giờ làm Đoàn Diệc Phong đến đón, tinh thần cô vẫn có vẻ ngẩn ngơ. 
“Em khó chịu ở đâu sao?” Phát hiện sự khác thường của cô, Đoàn Diệc Phong hỏi. 
“Không ạ.” Diệp Phàm lấy lại tinh thần, vừa cười vừa lắc đầu, “Buổi sáng em có hơi nhức đầu, nhưng đã uống thuốc, nên buổi chiều khỏe hơn nhiều.” 
“Nếu thấy khó chịu thì đừng nên miễn cưỡng, anh đưa em đến bệnh viện khám thử.” 
“Không có vấn đề gì, anh đừng suy nghĩ nghiêm trọng. Em về nhà tắm nước nóng sẽ khỏe ngay thôi.” 
“Vậy là tốt rồi.” Thấy cô không sao, Đoàn Diệc Phong an tâm hơn đôi chút, “Đúng rồi, em tối hôm qua không về nhà, bố mẹ em không mắng em chứ?” 
“Không, bố mẹ em bây giờ vẫn còn ở Thiên Tân. Em vừa mới nói chuyện điện thoại với 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hat-tinh-ca-cho-em/2401079/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.