Trương Tú Vi sau khi tiến hành truyền tống, ý thức của nàng rơi vào một khoảng không gian trắng. Mà nơi này, hệ thống thường gọi là tâm hồn của con người.
Nàng nhìn một vòng xung quanh cảm thán: “Thân thể lần này ngươi tìm cho ta đơn thuần đến như nào thế hệ thống?”
[…]
Hệ thống không nói một lời nào, cũng chẳng nói gì về kịch bản hay hướng đi tiếp theo của thế giới này. Tưởng chừng như đây là một thế giới được tạo dựng không có mục đích.
Thấy hệ thống không muốn nói với mình lời nào Trương Tú Vi cũng lười hỏi thêm, nàng chạm tay vào một bức tường mỏng mở ra một cách cửa dẫn đến hiện thực.
[…]
Một lần nữa tỉnh dậy Trương Tú Vi cảm thấy cơ thể đầy đau nhức, thậm chí trên đầu còn cảm nhận được một thứ gì đó ươn ướt chảy xuống.
Trương Tú Vi đưa tay chạm thử, nàng nhìn vết máu loang lổ trên tay gương mặt không khỏi lộ ra nét khó coi: “Hệ thống! Mau giải thích.”
Một màn hình xanh xuất hiện trước mắt nàng.
[Kí chủ bớt giận, tình hình là thế này, thân xác này của kí chủ là con gái ruột của Trương Gia. Gia tộc này nổi tiếng ác độc, buôn bán vũ khí chất cấm và đặc biệt là con cái trong Trương Gia bắt buộc ai cũng phải độc ác, tàn nhẫn. Bất quá chủ nhân của thân thể này vào năm ba tuổi vốn dĩ là một đứa trẻ thiên tài, thông minh nhưng lại bị tai nạn dẫn đến trở thành một đứa ngốc. Nguyên thân mất giá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hat-ngoc-quy-trong-tay-lao-dai-hac-bang/3549910/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.