Chương trước
Chương sau
Tên đó chính là Lý Văn Đông, chính chủ của đám khô lâu quỷ dị này, hắn vuốt ve khớp xương của tên khô lâu vương rồi quay đầu mở tròng mắt màu u lam nhàn nhạt nhìn về phía đám người Đức, phát ra giọng nói khàn khàn, trầm đục:
“Đám người ngu xuẩn xấu xí này, dám phá hoại kiệt tác của ta sao?”
“Bọn ngu si không biết gì về nghệ thuật” Hắn càng chửi càng lớn tiếng, bàn tay vuốt ve những mảnh xương vỡ trên người khô lâu vương với vẻ mặt hết sức đau lòng, như có ai giật phiếu gạo của hắn vậy, hoàn toàn quên bẵng việc hắn cho đám này đi lùng giết người khác, cứ như có người thiếu nợ hắn không bằng.
Nếu không kể đến ánh mắt lập lòe âm u của hắn, thì hình tượng tên này chả khác gì mấy con ma đói, hay đám nghiện ngập ngoài đường thời kỳ cuối, đầu tóc rối bù như bệnh nhân tâm thần.
Có thể nói là hắn hoàn toàn không để ý đến hình tượng của mình, hoặc là khiếu thẩm mỹ không giống người thường, bộ quần áo blouse trắng lúc này đã mang màu đỏ của máu khô và cực kỳ rách nát, lộ cả bộ xương sườn gầy giơ xương, chiếc quần dài cũng vậy rách tơi tả, một số đoạn bị cắt xén tới đùi, bắp chân teo tóp, còn giọng nói cực kỳ khó nghe như vịt bầu vỡ giọng vậy, kết hợp với tiếng chửi của hắn đúng là có thể đánh thức cả dãy phố trong đêm khuya.
Đức đưa tay ra sau lưng khẽ vận dụng kỹ năng, một ngọn thương sấm sét đã xuất hiện trên tay, nhân lúc tên đó đang lải nhải, hắn vung tay ném mạnh. Ngọn thương nhắm thẳng vào đầu tên đó phóng tới với tốc độ cực nhanh. Trước nay hắn vốn không phải người thích giảng đạo nghĩa gì, nhất là với dạng này, nói ra chỉ thêm mệt óc mà thôi, tiên hạ thủ vi cường mới là chính đạo.
Cảm nhận được nguy hiểm, khô lâu vương nhảy ra phía trước, cái khiên giơ ra che kín toàn thân gã Lý Văn Đông. Thương sấm sét va trúng tấm chắn bắn ra từng tia lửa điện mạnh mẽ, tấm khiên vốn đã nhiều vết nứt lập tức vỡ tan nát, khô lâu vương cũng lùi về sau nửa bước.
Văn Đông trừng mắt nhìn sang chỗ Đức, gào lên đầy giận dữ: “Đám khốn kiếp, ta sẽ lóc sạch da thịt các ngươi”
Dứt lời, cơ thể của hắn đã được bao bọc bởi trận trận hắc vụ, che kín cả hắn và khô lâu vương vào bên trong. Hắc khí lượn lờ như một đám sương mù màu đen huyền bí, khung cảnh đêm tối, chỉ có chút ánh sáng từ ánh trăng giờ lại càng thêm mờ mịt.
Hắc khí dần dần lan rộng, và di chuyển lại phía này, kể cả Đức với thị lực hiện tại, vận toàn bộ năng lượng từ lõi rise nhìn vào cũng không thấy được gì cả. Đám hắc vụ này không phải là sương mù thông thường, nó giống như có chức năng che đậy thị giác, thính giác và thậm chí cả tinh thần lực.
Phía sau, Lan niệm chú vung tay, gần hai mươi quả cầu lửa xoáy tròn hình xoắn ốc bắn thẳng vào đám hắc vụ, lửa bùng lên mãnh liệt chiếu sáng cả một khu vực
Lửa cháy đốt một mảnh hắc khí thành hư vô, làn hắc khí không thể lan rộng thêm nữa. Ánh lửa tan đi để lộ chính giữa.
Tại chỗ đó hắc khí đậm đặc bao trùm nhìn từ xa như một quả cầu màu đen, hoàn toàn không chịu ảnh hưởng. Lan phóng thêm một lần bão lửa vào đó nhưng ngoại trừ đốt một chút cây cỏ xung quanh, quả cầu hắc khí hoàn toàn không có dấu hiệu xuy suyễn gì cả.
Hân nheo mắt, một mũi tên quang ấn bùng nổ đặt trên dây, giương cung bắn về hướng đó. Mũi tên nhanh như điện giật bắn về phía quả cầu màu đen đó, nổ tung ra. Quang mang rực rỡ chiếu xạ xung quanh. Đáng tiếc là, ngoại trừ làm làn khí ở ngoài hơi mờ nhạt còn lại quả cầu vẫn hoàn toàn không hề có thay đổi gì đáng kể.

Nó đã tiến đến khá gần, khoảng cách hai bên chỉ còn khoảng hơn trăm mét.
Đức nhíu mày, Lạc phong kiếm thu lại sau bao kiếm trên lưng, chậm rãi đi tới gần quả cầu đen, trên tay lấp lóe điện quang.
Khi khoảng cách hai bên chỉ còn hơn hai mươi mét, Đức vung tay ném mạnh, một mũi thương sấm sét lao thẳng về phía quả cầu đen.
“Vù” một tiếng, Khô lâu vương từ trong quả cầu đen đã hiện ra lao tới, người nó lúc này hoàn toàn lành lặn, tấm khiên vốn đã vỡ nát, giờ lại cầm trên tay, hai mắt lập lòe u quang, người bao trùm trong một lớp hắc khí.
Nó giơ tấm khiên lên đỡ, thương sấm sét đâm trúng đánh tan hắc khí trên tấm khiên đẩy nó lùi lại, những tia lửa điện tản mác ra xung quanh.
Nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi, nó hoàn toàn không có tổn thương, rít lên một tiếng the thé, lao đến vung cốt đao nặng nề chém xuống người Đức.
Không trực diện chống đỡ, Đức nhảy lùi về phía sau tránh né, cốt đao chạm vào mặt đất chém ra một đường dài, bụi đất bốc lên một mảnh.
Lúc này, ở phía sau, Toàn và Phong lang đã lao tới tấn công Khô lâu vương từ hai phía.
“Muốn chơi hội đồng sao, khặc, khặc?” Từ phía quả cầu đen, âm thanh khàn đặc phát ra như âm thanh của ma quỷ
“Xoạt” Một tiếng, từ phía quả cầu đen, lại có thêm mười bộ xương khô nhảy ra tham chiến, bọn chúng nhìn cao cấp hơn đám khô lâu mà Đức phải đánh lúc đầu nhiều, trên thân có hắc khí bao phủ, trên tay có cầm theo khiên nhẹ và cả đao kiếm.
Bốn tên nhắm hướng Toàn và Phong lang lao đến, tên Khô lâu vương nhắm vào Đức tiếp tục đánh, còn đám còn lại bỏ qua Đức nhảy đến tấn công Lan và Hân ở phía sau.
Bọn này nhìn qua mặc dù có vẻ nặng nề nhưng hành động lại cực kỳ mau chóng, khoảng cách hai bên không quá xa, trong chớp mắt bọn chúng đã lao gần.
Lan hít một hơi thật sâu, giơ tay về phía trước, một quả cầu lửa hình thành trước người. Chỉ một quả duy nhất, không phải là kỹ năng bão lửa như mọi khi, quả cầu lửa trở nên rung động kịch liệt, một nhúm lửa màu sáng trắng nhỏ xíu xuất hiện bên trong quả cầu lửa vàng, trên trán Lan đã lấm tấm mồ hôi.
Tên khô lâu đầu tiên đã lao tới, Lan vung tay đẩy mảnh, quả cầu lửa bay tới với tốc độ cực nhanh va trúng người nó, nó vung khiên chắn lên đỡ. Từ quả cầu bùng ra một ngọn lửa cực kỳ mạnh mẽ nuốt trọn người tên khô lâu vào bên trong.
Ngọn lửa tắt dần, thân hình tên khô lâu cũng tan nát thành từng mảnh vụn, đầu lâu của nó rơi xuống đất, ngọn lửa vừa rồi uy lực tập trung mạnh mẽ hơn bão lửa không chỉ một cấp bậc. Đây là kỹ năng mới mà Lan tự sáng tạo ra khi theo lời Đức học tập dồn ép năng lượng cầu lửa, uy lực tấn công đơn thể rất mạnh nhưng chưa thuần thục, không ổn định, dễ phát nổ khi dồn năng lượng và cũng hao phí nhiều ma lực và tinh thần lực hơn.
Giải quyết được một tên, nhưng phía sau còn hẳn năm tên đang lao đến. Cùng lúc đó, Hân cũng lập tức động, cây cung kéo cong hình lưỡi liềm, mũi tên đặt trên dây cung phát ra ánh sáng lấp lánh.
Hân buông tay, mũi tên bắn ra như điện chớp nhắm vào đầu của tên khô lâu phía sau, tên đó cũng giơ khiên lên che chắn trước người, mũi tên xuyên phá vào bên trong như đậu hũ, phá nát tấm chắn, bắn rơi cả một bên tay của nó. Đây là mũi tên thuần khắc quang ấn xuyên phá của Hân. Chưa kịp làm gì tiếp theo, thì mũi tên kế tiếp đã tới nơi, bắn nát đầu con khô lâu kết thúc hành trình khốn khổ của nó.
Hân liên tục giương cung rút tên, những mũi tên bắn ra liên tiếp chuẩn xác trúng vào đám khô lâu đang lao tới tiêu diệt được thêm hai tên nữa, nhưng lúc này hai tên còn lại cũng đã tới gần, đao trên tay chia ra nhắm vào hai cô gái chém xuống.
Hân xoay người kéo Lan về phía sau, tiểu Quang đã xuất hiện, từ trên người nó tỏa ra một luồng ánh sáng chói mắt trong đêm, kỹ năng quang mang thủ hộ, che lại hai nhát chém.
Hân kéo Lan lên lưng tiểu Quang, nó hý dài một tiếng nhún người, đôi cánh bằng quang nguyên lực mọc ra, vỗ mạnh bay lên không thoát khỏi tầm đánh của hai con khô lâu.
Trên lưng ngựa, Hân giương cung rút tên liên tục bắn xuống phía dưới, khi thì dùng quang ấn bùng nổ đẩy chúng ra, khi thì dùng quang ấn xuyên phá để phá khiên chắn hoặc lớp giáp hắc khí trên người, hai tên khô lâu chống đỡ một hồi thì bất lực, ngã rạp dưới mặt đất, đầu lâu bị bắn vỡ tan nát.
Nhìn về chỗ Đức đang chiến đấu, Hân thúc vào hông tiểu Quang một cái, nó hý lên một tiếng nhắm về chỗ quả cầu hắc khí màu đen lao đến.
Phía bên kia
Một mình Toàn và Phong lang đang giao chiến với bốn bộ khô lâu chiến sĩ, tính ra thực lực tụi nó cũng khá cao và ngang ngửa, nhất thời chưa ai làm gì được ai.
Đức thì một mình đối chọi với Khô lâu vương. Trong trạng thái bình thường mà nói, Khô lâu vương không phải là đối thủ của hắn, nhưng lúc này, Đức đang rơi vào tình trạng mệt mỏi kiệt sức sau khi chiến đấu một thời gian dài, cả thể lực và năng lượng đều bị hao tổn rất nhiều. Nói gì thì nói, sau khi tiếp chiến với năm U Minh chiến sĩ còn phải chém nhau với hơn bốn năm trăm bộ khô lâu, không bao giờ là việc nhẹ nhàng gì cả.
“Keng” Một đao chém xuống, Đức vung kiếm lên đỡ được nhưng lực đạo quá mạnh, cộng thêm trọng lượng đại đao khiến hổ khẩu hắn muốn rách toạc, cánh tay cầm kiếm đã hơi run run, hơi khuỵa một gối.
“Ya” Đức hét lớn một tiếng, hất thanh kiếm lên đẩy cốt đao văng ra ngoài, nhảy lên tung chân đá mạnh vào người Khô lâu vương. Nó vung khiên lên đỡ được hơi chùng lại phía sau, Đức dậm vào khiên lấy đà xoay vòng nhảy ngược lại, vung kiếm ra một bên, thở dốc, ánh mắt nhìn về phía tên Lý Văn Đông lúc này đã từ trong quả cầu hắc khí hiện thân, ánh mắt thích thú nhìn về phía Đức đang khổ chiến.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.