4.
Mười năm trước, sau khi tốt nghiệp đại học, tôi xin vào làm ở một công ty thương mại. Lâm Mặc là quản lý phòng nội dung, cũng là thầy dìu dắt tôi.
Lâm Mặc được công nhận là một người tài giỏi, khách hàng lớn của công ty đều do hắn đại diện phụ trách. Thường xuyên có công ty đối tác nghe danh tới tìm, chỉ rõ là muốn đích thân hắn làm đề án. Nhưng hắn có tiếng là khó giao tiếp, ỷ có tài nên kiêu ngạo, đặc biệt cực kỳ hà khắc với người mới.
Lâm Mặc dạy tôi viết nội dung, không những không khen ngợi, còn thường xuyên thúc giục tôi làm nhanh lên. Ban đầu, vì hắn nghiêm khắc và tính cách thay đổi thất thường, tôi cực kỳ sợ hắn. Lâm Mặc phê bình một câu là cả ngày tôi đều lo lắng bất an, mỗi lần nộp dự án cũng phải chuẩn bị tâm lý rất lâu, sợ bị hắn từ chối.
Tôi vừa tự ti vừa cố gắng, coi sự cay nghiệt của hắn là nghiêm khắc, sự phủ định của hắn là yêu cầu cao. Trong sự phê bình của hắn, tôi nhanh chóng phát triển, rất nhanh có thể tự mình điều hành một bộ phận và độc lập phụ trách hạng mục của đối tác.
Sau đó tôi phát hiện ra, ngoài công việc, sự chăm sóc của Lâm Mặc dành cho tôi có chút vượt quá giới hạn.
Đêm đầu hạ, ở góc phố nơi ngã tư đường có cửa hàng bán kem và đậu rang. Sau cơm tối, thỉnh thoảng Lâm Mặc mua cho tôi một que kem đậu đỏ, đôi khi là một túi hạt dẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hat-de-va-chanel/2801943/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.