- Ba ơi, con muốn trở thành Jack đi đến thế giới của người khổng lồ. - Cô bé nhìn ba và nói một cách đầy kiêu nãy: 
Ba cô cười hiền nói một cách từ tốn: 
- Haha... con có biết Jack đã phải chạy trốn khỏi những người khổng lồ hay không? 
- Nhưng con vẫn muốn một lần được đến đó, vì gã khổng lồ ấy đã chết rồi. 
Trần Thiên Nhân đưa tay xoa đầu cô con gái nhỏ xinh xắn bốn tuổi, đưa tay tắt chiếc đèn ngủ ở đầu giường, ông hôn nhẹ lên trán cô bé rồi bảo: "Ngủ sớm đi đậu nhỏ, ngày mai con còn phải đến trường mẫu giáo đấy. Ngủ ngon con gái yêu!" 
- Con yêu ba nhiều lắm! 
Ông mỉm cười, đắp lại tấm chăn cho con gái rồi bước ra khỏi phòng. Hôm nay Vương Tú Lam không có ở nhà nên giờ giấc được nới lỏng một chút, đi xuống bếp, Trần Thiên Nhân lôi chai rượu vang trong tủ đổ vào ly, nhấp nhẹ môi. Mỗi lần vợ không có ở nhà Trần Thiên Nhân đều không ngủ được, cảm giác trống vắng lạnh lẽo khiến ông thức đến gần sáng mới có thể ngả lưng. Chẳng qua sáng ngày mai Vương Tú Lam sẽ từ miền Bắc trở về, ông phải thức sớm và đón bà ở sân bay nữa, nếu thức cả đêm thì mai sẽ mệt lắm. Trần Thiên Nhân uống hết ly rượu vang, cảm giác buồn ngủ len lỏi dần trong cơ thể. Trước khi trở về phòng ông có ghé ngang phòng Thạch Anh xem con bé đã ngoan ngoãn ngủ chưa hay còn thức. Xác định con bé đã ngủ, ông mới an tâm về phòng đánh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hat-dau-nho-binh-an/739135/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.