EDITOR: ALISIA
BETA: KIU
- o0o-
"Có phải em tái xanh vì mệt mỏi
Bám trời cao soi mặt đất mơ màng
Mang cô đơn để dạo bước lang thang
Giữa ngàn sao khác cội nguồn tinh tú
Với ánh mắt đượm buồn hoang sơ ủ rũ
Không tìm được ai để lưu luyến nhớ thương"*
041
Harry buồn buồn dựa vào bia mộ có màu sắc thâm trầm kia, cậu quá mệt mỏi, mỗi ngày đều sống giữa ảo giác và hiện thực, cậu không bao giờ có thể thật sự thả lỏng, thậm chí một giấc ngủ ngắn cũng không có.
Nhắm mắt lại là ác mộng quấn thân, mở mắt ra lại không nhìn thấy vết thương trước mắt.
Ở nơi này cũng nửa tỉnh nửa mê, Harry dường như biết rất rõ việc Snape đã ly thế, rồi lại luôn không thể chấp nhận sự thật Snape đã rời bỏ cậu.
Ảo giác và hiện thực liên tục đan xen, Chúa Cứu Thế thường xuyên đắm chìm vào cái ảo giác khi có khi không này.
Hình như trước đó một giây, bóng dáng người kia hình như còn quanh quẩn bên người cậu, rồi lại trong một cái chớp mắt, bỗng nhiên biến mất.
Giống như đang có......sự mất mát trong nháy mắt đó, gần như làm trái tim cậu vỡ vụn.
Oà khóc.
(Alisia: làm đoạn này tui tưởng tượng tiểu Har chơi đồ nhiều quá nên sốc thuốc chưa tỉnh. haha)
042
Bốn năm sau ở thung lũng Godric.
Trong một căn phòng rách nát âm u, sương mù dày đặc bao phủ thung lũng xanh ngắt.
"Cậu hối hận không?" Lucifer hỏi Harry.
Harry nhìn sương mù bao quanh phế tích và cảnh vật hoang vắng trước mắt.
Cậu gật gật đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-pottersnarry-binh-hoang-ma-loan-dich-ai-tinh/1066883/chuong-5-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.