EDITOR: ALISIA
BETA: KIU
-o0o-
"Sự vắng mặt của những người ta yêu thương còn tệ hơn cái chết, và hy vọng trong vô vọng còn khổ sở hơn tuyệt vọng" - William Cowper
031
Bốn năm trước
Hôm đó Harry có một giấc mơ rất đẹp.
Trong giấc mơ có bò bít tết béo ngậy và salad táo ngon lành. Harry mê mê mang mang muốn tỉnh lại nhưng lại quyến luyến đồ ăn ngon, không nhịn được dụi dụi gối, muốn tiếp tục giấc mơ ngon lành này.
"Potter, thức dậy."
Bò bít tết thơm ngon đột nhiên biến thành mặt Snape!
Harry bật dậy, lại phát hiện Snape đang đứng ở trước giường cậu, gương mặt đen thui đáng sợ.
"Cái tên ngu ngốc nhà ngươi bao lâu rồi chưa ăn cơm."
Harry lắc lắc đầu "Đồ ăn mỗi sáng giáo sư để đầu giường con đều ăn hết."
"Ngay cả mấy cự quái không được đi học cũng biết, một ngày phải ăn đủ ba bữa cơm! Mỗi ngày ngươi chỉ ăn một bữa sáng, đói đến xỉu là đáng." Snape tức giận gào lên.
Snape đã sớm biết dung lượng não của Harry còn không bằng chất lỏng ngu ngốc của Mandela, nhưng mà hắn không nghĩ tới nó còn ngốc hơn cả người bình thường.
Bị Snape rít gào, Harry hoảng sợ tới mức rúc người vào trong chăn. Theo phản xạ có điều kiện, thiếu niên kéo chăn lên cao, chỉ để lộ ra một đôi mắt xanh đang co rút hoảng sợ.
Không biết có phải con người ta khi bị bệnh thì sẽ dễ bị tổn thương hoặc là...đầu óc chạm mạch (!?) hay không, Harry vô tội phản bác "Còn không phải là do giáo sư rất đáng sợ..."
Snape
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-pottersnarry-binh-hoang-ma-loan-dich-ai-tinh/1066881/chuong-4-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.