Editor: Mèo Con T'airy
Một tòa nhà hai tầng cũ kỹ cổ xưa hiện ra trước mặt cô, cánh cửa sắt với một chút sơn bong tróc mở ra. Petunia hít một hơi thật sâu rồi bước vào.
Đang là giữa mùa hè, nhưng ngôi nhà đặc biệt mát mẻ, giống như bước vào một hầm băng.
Cô lần theo những ký ức cũ bước tới nhìn thấy người đàn ông đang ngồi trên chiếc ghế sofa vải màu xám trong phòng khách trống trải.
Quần áo của anh cũng không khác mấy so với lần trước gặp mặt, chiếc áo choàng phù thủy màu đen khiến gò má anh gầy và tái nhợt hơn, đôi mắt đen sâu thẳm khiến người ta không khỏi mụ mị. Tóc lâu ngày không được chăm sóc, một số dài thêm, một số lại bết dầu.
Ngay lúc đó, Petunia đột nhiên trở nên bình tĩnh, cô cảm thấy có lẽ mình đã quá hèn mọn khi đối xử với anh, hèn mọn tới mức khiến cho lòng kiêu hãnh của cô tan thành mây khói. Giờ phút này, cô thậm chí còn nghĩ, dù anh sắp rời đi thì sao, dù anh không muốn nhìn thấy mình thì cũng không có vấn đề gì, chỉ cần anh vẫn ở đây là đủ.
"Severus." Cô mỉm cười, như thể bảy tám năm trôi qua trong chốc lát: "Cậu có khỏe không?"
Snape đã đưa ra vô số suy đoán về cảnh tượng này ngay khi anh mở cửa. Petunia là một người rất kiêu ngạo, mặc kệ là trước kia hay bây giờ.
Snape đã tưởng tượng rằng có lẽ cô sẽ tát mình một cái thật đau, mắng chửi anh rồi bỏ đi không nói lời từ biệt, hoặc đứng đó châm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-yeu-tham/1093095/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.