Chương 4 - QUÁN CÁI VẠC LỦNG
Phải mất nhiều ngày Harry mới quen được với sự tự do mới mẻ lạ kỳ mà nó có được. Trước đây nó chưa bao giờ có thể thức dậy vào bất cứ lúc nào nó muốn, hay được ăn bất cứ thứ gì nó thích. Giờ đây, nó có thể đi bất cứ nơi đâu nó thích, miễn là chỗ đó ở trong phạm vi Hẻm Xéo. Và bởi vì con đường lát gạch dài ngoằn ngoèo này đầy ắp những cửa hàng tiệm quán phù thủy thú vị nhứt trên đời, nên Harry cũng không tha thiết gì chuyện cãi lời ông Cornelius Fudge mà đi lêu bêu vào thế giới của dân Muggle nữa.
Mỗi sáng, Harry ăn điểm tâm ở quán Cái Vạc Lủng. Ở đó nó khoái ngồi ngắm những thực khách khác: những mụ phù thủy nhỏ nhắn vui tính ở miền quê ra chợ mua sắm đồ dùng trong ngày, những lão pháp sư trông rất ư đáng tôn kính tranh cãi nhau ỏm tỏi về bài báo mới nhứt trên tạp chí Biến Hoá Thời Nay; những chuyên viên Ngăn chiến ngông nghênh, những chú lùn nói chuyện khào khào, và có lần, một kẻ rất đáng ngờ trông giống như một mụ phù thuỷ cực kỳ xấu xí, trùm đầu kín mít bằng một cái khăn len, đã đến quán kêu một dĩa gan tươi.
Cứ sau bữa điểm tâm là Harry lại đi ra sân sau của quán, rút cây đũa phép của mình ra, gõ lên viên gạch thứ ba tính từ bên trái phía trên thùng rác, rồi đứng lùi lại khi vòm cổng của Hẻm Xéo xịch mở ra từ trong bức tường.
Harry dành nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-va-ten-tu-nhan-nguc-azkaban-quyen-3-/3452284/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.