Chương 2 - LỜI CẢNH CÁO CỦA DOBBY
Harry hú hồn, nó xém la to. Cái sinh vật bé nhỏ trên giường có hai tai to như cánh dơi và hai mắt xanh lồ lộ to như trái banh quần vợt. Harry biết ngay tức thì đây là hai con mắt đã quan sát mình ở bờ giậu hồi sáng này.
Trong lúc hai bên trừng trừng nhìn nhau thì Harry nghe tiếng Dudley vang lên trong hành lang:
- Thưa ông bà Mason, cho phép cháu cất áo khoác của ông bà ạ.
Cái sinh vật tuột xuống giường và cúi chào thật thấp, đến nỗi cái chóp mũi mỏng và dài của nó chạm luôn vào tấm thảm. Harry để ý thấy cái nó mặc giống như một cái áo gối cũ có chừa rãnh để thò ra hai cánh tay và hai cẳng chân.
… cái nó mặc giống như một cái áo gối cũ có thừa rãnh để thò ra hai cánh tay và hai cẳng chân.
Harry nói một cách nóng nảy:
- Ơ… chào!
- Harry Potter!
Sinh vật đó cất tiếng nói bằng một giọng cao vút cao đến nỗi Harry e là nó vọng cả xuống cầu thang.
- Dobby từ lắm rồi đã mong gặp được ngài…, thật là một vinh hạnh…
- C… cám ơn.
Harry nói và men theo tường đến ngồi sụp xuống cái ghế ở bàn học, cạnh con Hedwig đang say sưa ngủ trong cái lồng to của nó. Harry rất muốn hỏi “Bạn là cái giống gì vậy?” nhưng nghe vậy hơi thô lỗ nên nó đổi lại, hỏi:
- Bạn là ai?
Sinh vật ấy đáp:
- Thưa ngài,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-va-phong-chua-bi-mat-quyen-2-/3452178/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.