Bước sang thánh mười một, thời tiết lại càng trở nên lạnh giá, bà Pomfrey đã bắt Chi đến bệnh thất mỗi tuần hai lần để bà theo dõi sức khoẻ nhỏ. May mà thầy Snape đã tìm ra loại thuốc thích hợp với Chi nhất sau mấy tháng nghiên cứu, cho nên tình trạng của nhỏ không chuyển biến xấu đi.
"Harry, tới đây, anh phải nói chuyện với em." Lần thứ ba trong ngày, đội trưởng Wood gọi Harry ra để bàn về chiến thuật Quidditch.
Harry phớt lờ ánh mắt bất mãn của đám bạn, vội vàng đứng dậy chạy theo Wood đến chỗ khác để nói chuyện, phòng sinh hoạt chung đang rất đông đúc ồn ào, mà Wood muốn giữ bí mật chiến thuật. Chi từng nói với hai người làm vậy là vô ích, giống như chuyện anh ta muốn giữ bí mật việc Harry là tầm thủ mới của đội vậy, chẳng mấy chốc đã bị lộ ra, nhưng Wood cứ kiên trì phải làm như thế.
Chi lấy bài tập thiên văn học mà Harry đang làm dở sang nhìn một cái, lầm bầm: "Thật không hiểu bọn họ đến trường để học hay để chơi bóng nữa."
"Đa số cầu thủ trong các đội Quidditch chuyên nghiệp đều chơi bóng từ lúc đi học, đây là một phương hướng nghề nghiệp cho tương lai mà." Hermione lên tiếng, cô nàng đang dò bài tập cho Ron.
Chi ý vị không rõ cười một tiếng, lầm bầm chỉ đủ chính mình nghe được: "Hy vọng Harry sống sót đến lúc chọn nghề."
Thiên Kỳ ngồi kế nhỏ buông bút, hỏi Ron: "Bao giờ Harry thi đấu?"
"Thứ bảy này." Ron đáp ngay tắp lự.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-va-nhung-nguoi-ban-di-gioi/3470606/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.