Đó là một ngày đẹp trời, ánh nắng mùa hạ gay gắt đổ xuống những con đường và bức tường bê tông trơ trọi, sấy khô đám cỏ trước sân nhà và đốt nóng không khí xung quanh đến ngột ngạt. Harry như thường lệ đến vườn hoa bí mật của Chi để trốn nóng, vì nơi này luôn mát mẻ hơn hẳn bên ngoài, và quan trọng là đám Dudley không bao giờ tìm được chỗ này, cậu có thể hưởng thụ một buổi trưa bình yên thư thái ở đây.
Chi nói phải đi mua vài nguyên liệu sắp hết nên giữa trưa mới đến, vì vậy lúc này Harry chỉ ở đây một mình. Cậu đang nằm dài dưới táng cây cạnh vườn hoa và đọc một tờ báo cũ lụm được trên đường, hương hoa thoang thoảng và tiếng nước rơi xuống cái thùng tưới ở góc vườn làm cậu hết sức thả lỏng.
Rất đột nhiên, Harry cảm thấy ánh sáng sau lưng mình nhoáng lên một cái, tiếp theo là có âm thanh thứ gì rơi bịch trên đất, đồng thời với nó là tiếng người kêu đau.
Harry lồm cồm ngồi dậy nhìn nơi phát ra âm thanh thì thấy ngay sau lưng cậu có một người xuất hiện. Đó là một đứa nhóc cỡ tuổi cậu, đang bị mấy cái lưới bình thường vẫn vây quanh vườn hoa quấn lại kín mít, và khi Harry còn đang sững sờ thì mấy cái lưới đã đem cậu ta treo ngược lên giữa không trung. Thằng nhóc giãy giụa dữ dội, trong miệng nói cái gì đó Harry nghe không hiểu, mấy tấm lưới có vẻ như sắp không cầm cự được rồi.
Theo bản năng, Harry dùng cả tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-va-nhung-nguoi-ban-di-gioi/3326393/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.