Chương 37 - BẮT ĐẦU 
 Mất cả tháng sau, khi tưởng lại, Harry cũng chỉ nhớ được những ký ức lụn vụn của những ngày tiếp theo sau đêm đó. Hình như ký ức nó đã bão hòa, không thể tiếp nhận thêm được nữa. Những hồi ức của nó hết sức đau đớn. Nhưng có lẽ tệ nhất là chuyện gặp gỡ gia đình Diggory diễn ra vào sáng hôm sau. 
 Họ không trách Harry về những gì đã xảy ra; ngược lại, cả hai ông bà Diggory đều cám ơn nó đã đem xác của Cerdic về cho họ. Ông Diggory thổn thức khóc gần suốt cuộc nói chuyện. Nỗi đau buồn của bà Diggory thì dường như đã khiến bà cạn ráo cả nước mắt. 
 Khi Harry kể cho bà nghe Cerdic đã chết như thế nào, bà nói: 
 “Vậy là nó bị đau đớn ít thôi. Và nói cho cùng, anh Amos à… con nó chết ngay sau khi chiến thắng cuộc Thi đấu Tam Pháp thuật. Chắc là con nó vui lắm.” 
 Khi họ đứng dậy, bà Diggory cúi xuống nhìn Harry và nói: 
 “Bây giờ con hãy chăm sóc lấy con nha.” 
 Harry nắm cái bao đựng vàng để trên cái bàn cạnh giường. Nó thì thầm với bà Diggory: 
 “bác cầm lấy cái này. Lẽ ra nó là của anh Cerdic. Anh ấy đến đó trước tiên, bác hãy cầm lấy giùm…” 
 Nhưng bà Diggory lùi lại: 
 “Ồ không, đó là của cháu mà, cháu ạ. Bác không thể… cháu hãy giữ lấy.” 
Harry đã trở về tháp Gryffindor vào buổi tối hôm sau. Dựa vào những gì Hermione và Ron kể cho nó, thì cụ Dumbledore đã nói chuyện với cả 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-va-chiec-coc-lua-quyen-4-/3452280/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.