Chương 26 - BÀI THI THỨ HAI
Hermione tức giận nói:
“Vậy mà bồ nói bồ đã tìm ra manh mối trong cái trứng đó.”
Harry gắt:
“Làm ơn nói nhỏ nhỏ thôi! Mình cần phải… đại khái dò trúng đài là được rồi chứ gì!”
Harry, Ron và Hermione đang ngồi chung một cái bàn nằm riêng ở tận cuối cùng lớp học Bùa chú. Hôm nay tụi nó được giao bài tập thực hành bài phản bùa Triệu tập - bài bùa Tống xuất. Để tránh những tai nạn bậy bạ tiềm tàng trong những vật thể cứ bay ngang xẹt dọc khắp phòng học, giáo sư Flitwick đã phát ỗi học sinh một cái gối để thực tập, dựa trên lý thuyết là những cái gối đó sẽ không làm ai bị thương hết nếu rủi mà chúng bay trật mục tiêu. Đó là một lý thuyết tốt đẹp, nhưng thực té ứng dụng thì không hoàn toàn hay ho lắm. Mục tiêu của Neville luôn trật vuột một cách thảm hại và nó cứ vô tình mà tống xuất những vật thể nặng ký hơn nhiều, thí dụ như giáo sư Flitwick chẳng hạn, bị nó tống bay véo véo ngang qua phòng.
Lúc giáo sư Flitwick bay một cách cam chịu ngang qua chỗ Harry, Ron và Hermione, và đáp xuống một đầu tủ lớn, Harry rít bên tai Hermione:
“Làm ơn quên cái trứng đi chừng một phút được không? Mình sắp kể ấy bồ nghe về thầy Snape và thầy Moody đây…”
Cái lớp học này là nơi lý tưởng để bàn chuyện riêng tư, bởi vì ai cũng quá hào hứng tống xuất các vật bay lung tung nên chẳng bận tâm gì đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-va-chiec-coc-lua-quyen-4-/3452269/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.