Đúng như điều các bạn nghĩ tới, bốn người nằm trong căn phòng của tộc trưởng đại nhân Gryffindor, khiến cho Salazar và Godric cùng động tâm chính xác là bốn người vừa biến mất khỏi Hogwarts – Harry Potter, Severus Snape, Lucius Malfoy và Draco Malfoy.
Hai lực đạo xanh đen va chạm với nhau, đồng thời hình thành lỗ hổng không gian hay chính là vòng sáng chói mắt mà mọi người nhìn thấy, đưa bọn họ từ ngàn năm sau ở Hogwarts trở về ngàn năm trước ở trang viên Gryffindor.
Người đầu tiên tỉnh lại, chính là vương tử Slytherin phong lưu đào hoa – Draco Malfoy. Hắn mở to mắt, thấy xung quanh hoàn toàn là những gương mặt lạ, bản thân lại còn bị một tên nhóc không quen biết ôm trong ngực, liền nhanh chóng giãy giụa nhằm thoát khỏi vòng tay thiếu niên xa lạ, khiến cho Godric buộc phải thả tay. Thật cảm thấy may mắn cho cái mông của tiểu Malfoy là hắn rơi trúng chiếc giường lớn.
Draco phát hiện đây đích xác là một gian phòng ngập khí tức Gryffindor, sáng ngời lại còn rộng rãi, ngay giữa trần là chiếc đèn chùm theo phong cách cổ mà hắn chưa từng nhìn thấy, trên vách tường cũng có những chiếc đuốc cùng giá cắm tinh xảo, cả căn phòng được bao phủ bởi những hoa văn mỹ lệ.
Nhìn đi nhìn lại khung cảnh tràn ngập hương khí cố đại, tứ phía đều có những ma pháp trận cường đại, Draco rơi vào mù mịt, hắn rốt cuộc đã đi tới thời đại nào rồi? Chẳng lẽ lại là phòng ngủ của Merlin và vua Arthur?
" Xin hỏi...." Draco hắng giọng một cái, ngu ngơ nhận thấy thanh âm của mình có phần khác lạ, tại sao lại như thế này... Trẻ con đến mười phần! Draco ngay lập tức vứt bỏ đống nghi vấn vẫn đang bay loạn xạ trong lòng, vẫn như cũ bưng điệu bộ quý tộc lên tiếng hỏi: " Thực xin lỗi, xin hỏi nơi này là chỗ nào? Còn có, các vị là ai?"
" Oa, tiểu bánh bao mới mấy tháng tuổi đã biết nói, thật thần kỳ, ta đây là lần đầu tiên chứng kiến đó!" Godric mang Draco từ trên giường ôm lại vào lòng, " Bất quá, nhóc nói với giọng điệu đó không phải rất kì quái hay sao?"
" Tiểu bánh bao?" Draco ngay lập tức nắm được trọng điểm câu nói, cúi đầu nhìn tay mình, lại nhìn đến chân mình, sau đó nhìn hai tiểu bảo bảo vẫn còn đang ngủ trên giường cùng một tiểu bảo khác trong lòng Salazar vùn đầu mà ngủ, nhẹ nhàng thở dài: " Đây là di chướng sau khi trúng Avada Kedavra sao? Cư nhiên lại biến thành trẻ con!"
" Xem ra vị tiểu thân sĩ này trên người có không ít bí mật đâu, chẳng bằng chúng ta có rất nhiều thời gian, không phải vội vã. Ngươi cứ chậm rãi nói, chúng ta cũng chậm rãi nghe ha!"
Gryffindor phu nhân tủm tỉm cười, đem Draco từ trong lòng Godric đoạt lấy, ôm vào trong ngực cọ cọ. Draco bị hai mảnh mềm mại cọ đến thoải mái, cũng có một chút ngượng ngùng, khuôn mặt nhỏ nhắn xuất hiện hai vệt đỏ ửng. Draco ở trong lòng nghĩ ngợi, phỏng chừng Narcissa năm đó cũng không mềm mại đến vậy.
Gryffindor phu nhân ôm Draco cọ thì cùng lúc đó tiểu tử trong lòng Salazar cũng tỉnh, tựa hồ như nghe được động tĩnh, liền mở mắt.
Ngay khi cậu mở mắt liền bị kinh hãi không ít, dù gì cậu đã từng là một trong ba tam giác vàng Gryffindor, là Cứu thế chủ của cả thế giới phép thuật nhưng vẫn không khỏi há hốc miệng.
Quần đùi Merlin... Đã xảy ra chuyện quái gì vậy? Harry nhìn Malfoy cũng biến thành một tiểu bảo bảo không khác gì mình, lại còn bị một tiểu nam hài tóc vàng ôm, mà tiểu nam hài tóc vàng kia thực quen mắt, cậu chắc chắn đã nhìn thấy ở đâu đó rồi nhưng hiện tại thế nào cũng không thể nhớ ra.
Nhìn đến tiểu bảo trong lòng Salazar, phu nhân Slytherin liền tiến lên đoạt lấy mà cọ cọ, miệng còn liên tục khen đáng yêu ơi, đáng yêu à, dù thế nào cũng vậy là đáng yêu.
Mà hai bé con nằm trên giường cũng dần lục đục tỉnh giấc. Lucius Malfoy cùng Severus Snape lập tức nhận thấy điều bất thường mà quan sát xung quanh lẫn chính bản thân mình và đối phương. Cả hai khuôn mắt bất giác tối xạm đi.
" Sev, Sev!" Tiểu Lucius trạc tuổi tiểu Severus, lên tiếng thắc mắc: " Chẳng lẽ Avada Kedavra có tác dụng biến nhỏ?"
Severus cố không phun nọc độc ngay tại chỗ, trên thực tế, đại não y đã rơi vào trạng thái trống rỗng, đơ tạm thời. Y lắc lắc đầu, muốn nói cho tên khổng tước kia rằng y không biết đây là tình huống gì, đại khái có thể là tại nằm mơ đi!
" Oa, hai bé con này cũng thực đáng yêu!"
Ánh mắt hai vị phu nhân lập tức sáng long lanh, liền hét lên một tiếng rồi đem Harry và Draco nhét lại vào lòng Salazar và Godric. Hai người hướng ngay về chiếc giường, ôm lấy Severus và Lucius mà cọ tới cọ lui. Ngay lập tức hai vị - giáo sư độc dược khủng bố nhất Hogwarts và quý tộc bạch kim kiêm gia chủ Malfoy đương nhiệm – miệng liền méo xẹo.
" Tỉnh lại là tốt rồi!" Nhìn một màn náo nhiệt nãy giờ cũng chướng mắt, ngài Slytherin và Gryfindor tiến lên đem phu nhân của mình lôi ra, " Bọn nó còn nhỏ, sẽ bị các nàng buồn chán mà phá hư mất!"
Severus và Lucius liếc nhìn nhau, phi thường cùng lúc gật gật cái đầu nhỏ tỏ vẻ đồng ý.
"Khụ khụ khụ, xin phép tôi tự giới thiệu đôi chút." Lucius không hổ là quý tộc, lập tức phục hồi lại tinh thần, " Tôi là Lucius Malfoy, đây là con trai tôi draco Malfoy, bạn thân của tôi Severus Snape, còn kia là Harry Potter. Xin hỏi, các vị là..."
" A, nơi này là nhà của ta, Trang viên Gryffindor." Godric chen miệng vào nói, " Cha ta là gia chủ Gryffindor đương nhiệm, mẹ ta là phu nhân Gryffindor. Bên kia là gia chủ Slytherin đương nhiệm cùng phu nhân của ngài ấy." Sau đó, trước bốn tiểu bánh bao đang trợn mắt há hốc mồm, Godric bày ra bộ dạng vỗ ngực tự cao, ném ra cái trọng điểm không khác gì một trái bom: " Ta là Godric Gryfindor, còn người bên cạnh là anh em tốt của ta Salazar Slytherin.
Bốn cục bông vừa được đặt xuống giường đồng thời trừng mắt nhìn sáu người trước mặt, đặc biệt là Godric và Salazar.
Harry rốt cục cũng nhớ tới cậu đã từng ở hành lang trang viên Potter nhìn thấy bức họa Godric. Bất quá... Harry ở trong lòng chửi thầm, cái gì mà bất đồng quan điểm rồi bỏ đi? Rõ ràng Gryfindor cùng Slytherin chính là thân thiết mấy đời, rõ ràng bọn họ chính là thanh mai trúc mã, cái gì mà bất hòa, cái gì mà tức giận bỏ đi, đều là dối trá hết! Vậy mà chính cậu lại đi tin điều dối trá đó bao lâu nay!
" Khụ khụ khụ!" Phản ứng đầu tiên vẫn là Lucius, y nhéo nhéo mặt mình, có cảm giác đau, không phải là mơ. Vì thế, y liền lên tiếng: " Nói như vậy, chúng ta đã xuyên qua thời không, trở về Anh Quốc một ngàn năm trước."
" Một ngàn năm trước?" Hai nhà trăm miệng một lời hỏi.
Lucius gật gật cái đầu nhỏ, y nhìn bốn vị quý tộc trước mắt, cảm thụ chỉ một chút ma lực của họ. Cho dù Xà tổ và Sư tổ của bọn họ vẫn đang trong thời kì niên thiếu nhưng ma lực hùng hậu tồn tại trên người đến bọn họ cũng không theo kịp. Đó là không muốn nói rằng Chúa Tể Hắc Ám trong thời kì cường thịnh nhất hay Dumbledore chỉ sợ cũng không bằng một phần năm đi.
Lucius cảm thấy, chỉ một ngàn năm trước mà phù thủy đã đạt đến ngưỡng này. Cho nên, y đem mọi sự tình của một ngàn năm sau đều nói hết ra, một chút cũng không giữ lại. Harry bên cạnh nhanh nhảu bổ sung, thuận tiện đem tình huống bốn người gặp phải phun toàn bộ ra, coi như lấy đó làm đồ trao đổi giúp họ có thêm một chút hiểu biết.
" A, nguyên lai toàn bộ câu chuyện chính là các ngươi trúng Avada Kedavra?"
Harry, Severus, cha con Malfoy cùng lúc gật đầu, dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn thiếu niên tóc vàng cùng thiếu niên tóc đen, hay chính là Godric Gryffindor và Salazar Slytherin. Nghĩ theo hướng tích cực thì thần chú giết chóc kia cũng thực có ích, giờ có thể vui vẻ sống cùng Sư – Xà tổ không phải rất tốt sao.
Godric cùng Salazar nghe xong cái người được gọi là Lucius kia giảng thuật, chưa hề nghĩ tới, nguyên lai về sau chính mình lại trở nên vĩ đại như vậy! Nhưng ý kiến về một ngôi trường phù thủy quả thật không tồi, bọn họ chính là đã từng nghĩ đến.
Hai vị phu nhân lại một lần nữa ôm Draco cùng Harry cọ tới cọ lui.
" Ai nha, mới nhỏ tuổi như vậy đã phải gánh vác những chuyện như vậy, thật không biết đám người lớn nghĩ gì nữa, cư nhiên vứt hết gánh nặng cho hai đứa nhỏ đáng yêu này!" Nói xong còn trừng mắt với hai tên người lớn đang đần mặt ngồi trên giường.
Này sao lại trách bọn họ chứ, hai tên người lớn không biết làm thế nào chỉ đành thở dài. Muốn trách phải đi tìm lão ong mật Dumbledore và Voldermort, hai lão già bất tử đó.
" Không thể trách bọn họ được" Godric xoa đầu Lucius, " Hẳn là cái tên gì mà Vol...Vol kia lợi dụng danh nghĩa hậu duệ của Salazar mang đi lừa bịp khắp nơi. Hơn nữa cai gì mà thanh trừ Muggle và máu lai..." Godric bĩu môi, " Nếu ta mà quản lý trường học, tuy rằng máu lai được đến học, nhưng vẫn sẽ phải đề phòng họ đi. Tối thiểu gì đi chăng nữa ta sẽ không để Salazar tức giận mà bỏ đi. Học sinh là trọng yếu nhưng trong lòng ta cũng không quan trọng bằng Salazar!"
Salazar bên cạnh nghe xong liền cười khẽ, vươn tay chạm vào vết sẹo trên trán Harry.
" Sinh khí?" Salazar đem Harry đặt lên đùi mình, nhéo chiếc mũi nhỏ của nhóc, " Tại sao lại có?"
" Mẹ của em là phù thủy Muggle!"
" Thời đại bất đồng có vài điều em nói ta hiểu không được, nhưng việc xử lý mảnh linh hồn trong vết sẹo này không phải là không có cách" Salazar bắt đầu lộn xộn véo má véo mũi Harry.
" Salazar... em gọi ngài như thế được không?
" Đương nhiên là được!" Salazar lại nhéo cái mũi nhỏ, cảm thấy nhóc con này thật sự rất đáng yêu, đem nó trở thành em trai của mình quả thực rất thỏa mãn, " Harry, em có thể xưng hô với ta như vậy!"
" So với tên hậu duệ kia tốt hơn nhiều, cũng không giống như lời đồn đại trong sách vở mà em từng được học" Harry đem đầu mình vùi vào ngực Salazar, nhẹ nhàng mà cọ cọ, "Em thích ngài!"
Một câu "em thích ngài!" đã đánh thẳng vào phần nội tâm mềm mỏng nhất của Salazar, chính câu nói đó khiến hắn đưa ra quyết định từ nay về sau sẽ mang Harry sủng lên tận trời.
Severus ở bên cạnh nghe, y là lần đầu tiên đồng ý với câu nói của tên nhóc Potter này nói, đem Salazar Slytherin so với Chúa Tể Hắc Ám quả nhiên không như dự đoán, Voldermort xách dép lên chạy cũng không thể đuổi kịp.